Trọng Sinh Chi Dưỡng Thực Sư

Sống Lại Trên Cơ Thể Người Ta


1 năm

trướctiếp

 Hàn Sơn ngủ một giấc thật lâu lại không ngờ tới hắn còn có thể tỉnh dậy chỉ là ánh mắt nhìn đến một mảnh bóng đêm hư vô hắn cũng không cảm nhận được trọng lượng cơ thể nữa giống như hắn đang lơ lửng trên không vậy .

Hàn Sơn nghi hoặc không phải bị cái kia ma quân một kích đánh trúng hắn đã chết đi hay sao ? Vì sau hắn vẫn còn có ý thức còn nữa cơ thể cũng không có đau đớn do những vết thương của pháp khí pháp bảo đánh trúng .

Hàn Sơn rất muốn hỏi nơi này là đâu hắn vì sau lại ở đây lão sư phụ cùng nam nhân kia có kịp thời trở về giải cứu tông môn không  khi biết hắn đã chết có đau buồn không..rất nhiều điều muốn biết nhưng không có đáp án hắn cứ lơ lửng trong một không gian vô định như thế cũng không biết đã bao lâu hắn đã mệt mõi mà chìm vào giấc ngủ .

( Phân cách tuyến )

Ở tại một nơi trong vũ trụ mênh mông tinh cầu La Nhĩ  xa sôi  trong một cân biệt thự xa hoa tại phòng ăn Tái Lư cùng vợ mình với hai đứa con nhỏ trong nhà đang ăn cơm tối , ông nhìn đứa con nhỏ nhất của mình tức giận mà quở trách đứa con này là một á nhân còn không biết sấu hổ suốt ngày đeo bám một nam nhân bị đứa nhóc kia ghét bỏ cũng không biết như keo dán tường mà dính lấy nói cái gì là tình yêu mệnh định trời sinh .

Ông chính là thấy đứa con nhỏ nhà mình hết thuốc chữa rồi dù cho ông cùng vợ đã dùng đủ loại biện pháp để ngăn cách cũng không có tác dụng càng làm đứa con nhỏ của mình càng thêm bướng bỉnh nổi loạn , hiện tại chỉ còn một cách là nhân diệp học viện đã nghỉ cuối năm học đem nó đưa đến Á Lập tinh cầu thôi .

Sau khi cả vợ và con trai lớn cả đồng ý tán thành ý kiến này bọn họ đã nhân diệp con trai nhỏ ăn cơm tối hôm nay ở trong cơm và thức ăn bỏ vào một loại thuốc không màu không mùi không vị nó chỉ khiến người ăn phải lập tức lâm vào hôn mê chứ không có tác dụng phụ gì .

Cứ thế đứa con nhỏ của nhà họ Tái trong tình trạng không biết cái gì hôn mê qua đi bị đại ca hắn nửa đêm mang lên phi hành khí sau khi đem tất cả đồ vật riêng tư vứt một đống trong góc phi hành thì thì anh đã đến bồn lái mà thiết lập một vài chế độ phi hành rồi dùng mã quét màn nhĩ khoá lại tiện chân đi ngang qua đệ đệ đang nằm dưới thảm đem người vớt lên ném lên giường mặc kệ y có hay không đau mà đi xuống phi hành khí .

Khi Tái Lục Di tỉnh lại thì mới phát hiện chính mình bị ca ca cha và ba ba lừa đưa đi tinh cầu Á Lập lúc này mới tức giận gào lên ở trên phi hành khí lung tung đồ đạt ném khắp nơi vừa phì phò thở vừa đem khoan não mở ra liên lạc cho ba ba cầu cứu , hắn cấp quên mất chính là ba ba hắn đem đồ lạ bỏ vào thức ăn cấp hắn ăn vào bụng mà liên tục liên lạc .

Không kết nối được Tái Lục Di dường như muốn tại chổ phát điên đột nhiên có tiếng vang cảnh báo phát ra lúc này Tái Lục Di mới hoảng sợ mà chạy đến bồn lái đập vào tầm mắt hắn là một cái lộ tuyến di chuyển và cái thật to màn hình bên trong màn hình hiện ra một cái kỳ lạ vật thể cách phi hành khí điểm lộ tuyến không xa đang ngoằn ngoèo lay động .

Cái này vật thể rất giống một cái xúc tua màu nâu đen là từ bên dưới rừng rậm mọc tròi lên tới Tái Lục Di chợn trắng mắt muốn ngất đi mà ngất không được trái lại càng sợ hãi phi hành khí đâm vào cái kia vật thể , từ mặt đất rừng rậm bên dưới lên đến độ cao định tuyến phi hành có bao nhiêu cao a trời ạ chính là hơn 150 mễ đó cao vậy mà cái vật thể giống như cái xúc tua kia có thể tròi lên đến cản trở phi hành khí định tuyến bay a có bao nhiêu khủng bố a .

Tái Lục Di tuy hơ ngốc nhưng cũng không ngốc đến nông nỗi đứng tại chổ chờ chết hắn nhanh tay nhanh chân gom hết đồ vật cùng gương hành lý kéo vào khoan cứu hộ vừa mới đóng lại cửa khoan thì bị một trận tiếng vang lớn làm cho da đầu tê dại tiếp theo dưới chân kịch liệt rung lắc , Tái Lục Di bị va vào gương hành lý ngã chổng vó liên tiếp bị lung tung đồ vật va vào người hắn lúc này bị một cái đồ vật không gõ bộp một tiếng rớt xuống đầu , trước mắt xuất hiện hàng ngàn vì sao lấp lánh hắn trực tiếp bị ngất đi luôn .

Sao khi phi hành khí đâm vào vật thể kỳ lạ kia thì ầm một tiếng khoan bồn lái phía trước bị vỡ nát hõm sâu vào trong hai động cơ phát lực phía sau và phía dưới đều bóc khói đen không thể phi hành được nữa theo góc độ 28 định tuyến bị phá hỏng phi hành khí rơi xuống đếm ngược thời gian kết thúc phân tách khoang cứu hộ và phi hành khí ra , một nữa phi hành khí trực tiếp trên cao bóc khói đen mà hun hăn đâm xuống mặt đất phát ra tiến nổ ầm ầm tia lửa cùng mảnh vụng kim loại văng tứ tung . 

Còn khoan cứu hộ thì rơi xuống một địa phương khác xa hơn một chút bên ngoài khoang cứu trợ có một loại dị năng bảo hộ được dung hợp vào một viên đá khảm trên cánh cửa của khoan nên khi khoan cứu trợ đâm xuống mặt đất đầy cỏ cây thì vẫn còn nguyên không hư tổn cái gì chỉ là viên đá khảm trên cánh cửa đã ảm đạm sám xịt không còn năng lượng .
 
Lúc này có vài cái xúc tua bò đến rần đem cánh cửa khoan cứu trợ mở ra phát hiện không mở được thì trực tiếp mềm mại xúc tua thoán chốc đã biến thành gai nhọn cứng rắn liên tục đăm vào khe mở của cánh cửa .

Khe cửa động bất động đều không hé ra lúc bây giờ một cái thật to xúc tua có chứa lục sắc phát sáng thật mạnh mà quất vào cánh cửa lần này khe cửa không chống đỡ nổi đã nứt ra một đường dài những cái khác xúc tua lần lướt tràn vào bên trong đem vết nứt từ từ mở rộng ra .

Một cái xúc tua lục sắc bò vào bên trong lục lội một chút liền cuốn lấy một vật thể kéo ra bên ngoài mà cái vật thể bị kéo ra Tái Lục Di vẫn không hay biết chuyện gì mà hôn mê bất tỉnh được xúc tua nhẹ nhàng đặt xuống mặt đất đầy cỏ xanh .

 Nơi cách đó 2 mễ là một gốc đại thụ cao to xanh tốt bất quá xem nhẹ trên thân cây mộc ra đến một cái gương mặt thì chẳng khác gì một cái cây bình thường , lúc này đây gương mặt kia đang hưng phấn không thôi mà nhìn Tái Lục Di miệng mở ra một viên ánh sáng chói mắt bay ra trong không trung bay vài vòng rồi hướng về Tái Lục Di đang hôn mê bất tỉnh nhấm ngay cái trán mà bay vào bên trong .

Một ngày hai ngày ba ngày cho đến ngày thứ tư người đã hôn mê suốt 4 ngày mới có động tĩnh Tái Lục Di từ từ mở ra hai mắt lòm còm bò dậy ngồi trên mặt đất mờ mịt nhìn xung quanh tựa như chính hắn không biết vì sau lại ở đây , không phải nói là người ngồi ở đây không phải là Tái Lục Di ban đầu mà là Hàn Sơn hắn mới đúng hắn đang mê mang trong không gian tối đen kia bỗng nhìn thấy một tia sáng nhỏ  hắn nheo mắt muốn nhìn kỹ tia sáng kia càng ngày càng lớn cuối cùng đem hắn bao phủ tầm mắt bị ánh sáng mãnh liệt che đi khi lần nữa thanh tĩnh thì đã phát hiện hắn đang nằm bất động trong một khu rừng.

Vừa mới thích nghi với hoàn cảnh không khí một chút thì trong đầu hắn đột nhiên có rất nhiều đoạn ngắn ký ức đó là ký ức của một người tên Tái Lục Di và cơ thể mà hắn vừa tỉnh lại này là của y , lúc này Hàn Sơn có một cái ý nghĩ đáng sợ  không lẽ hắn vô tình tìm đường sống mà đoạt xá có thể của người khác còn đoạt xá thành công nắm giữ một ích ký ức của đối phương . Hàn Sơn đang chìm trong suy nghĩ đáng sợ chính mình thì bên tai vang lên một giọng nói .

" Tiểu Sơn , là ngươi sao ? "

Giọng nói vô cùng quen thuộc còn gọi tên hắn như thế trên đời này chỉ có một người , lão sư phụ . Hàn Sơn vừa kinh hỷ vừa hướng xung quanh tìm kiếm nột vòng muốn nnìn thấy lão nhân tóc bạc kia mà tìm cả buổi trời tại chổ xoay quanh vẫn không tìm thấy thân ảnh kia .

Lúc này Hàn Sơn cho rằng có lẻ hắn bị ảo giác nghe lầm tiếng gió thổi thàng tiếng gọi của lão sư phụ như vừa thục thẫn suy nghĩ thì tiếng gọi kia lại vang lên lần này Hàn Sơn chất chấn mình không nghe lầm nữa vì dư quan khoé mắt liếc thấy cách hắn hơn 2 mễ có một gốc cây lúc hắn nhìn kỹ thì phát hiện cư nhiên gốc cây mộc ra đến một cái gương mặt chính là cái cây này đang gọi tên hắn , nhưng kia vì sau gương mặt trên thân cây lại quen thuộc đến như vậy nếu không phải nó hình thành từ thân cây xần xù thì Hàn Sơn sẽ cho gần là ai đem lão sư phụ gương mặt dáng lên .



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp