Trọng Sinh Chi Dưỡng Thực Sư

Ký Ức Năm Xưa _ Kết


1 năm

trướctiếp

Hắn sinh ra là tạo hoá của nhân sinh này được hình thành từ vô số ác ý của nhân sinh mang trên mình số phận hủy diệt nhân sinh là sinh vật sấu xa trong miệng người đời kẻ nguyền rủa hắn chết xuống mười tám tần địa phủ vĩnh viễn không được hồi sinh kẻ ước gì sinh vật như hắn không thề tồn tại trên đời này .

Thật mai mắn đối với hắn trong kiếp này có người làm hắn để ý đến người kia làm ác ý đối nhân sinh trong lòng hắn vơi đi rất nhiều làm hắn biết thế nào là thích và yêu trên đời này kẻ chống đối hắn chỉ có một cái kết chính là chết nhưng người kia hết năm lần bảy lực chống đối hắn không thuận theo hắn nhưng hắn lại không thể nào tức giận nổi , chỉ cần nhìn thấy người kia hắn sẽ thoải mái nhìn người kia đi bên cạnh người khác hắn sẽ khó chịu nhìn người kia xa cách hắn hắn sẽ đau buồn nhưng cảm súc kia trung quy vẫn từ người kia mà ra hắn chỉ có thể mặt dầy tiếp cận y bị y mấn hay đánh cũng thấy vui vẻ kia chính là y chịu nhìn đến hắn chỉ nhiêu thôi đã đủ , giống như y sinh ra để bù đấp cho hắn thiếu sót là sinh ra vì hắn cũng là người hắn chấp nhận duy nhất .

Đến lúc này nhìn thi thể y bất động nằm đó hắn đã không thể giữ được một phần nhân tính mà y đã dưỡng ra trong hắn người hắn yêu chết thì tắt cả các người điều theo bồi y đi , lúc này hắn đã không còn bi thương cảm giác trên mặt nữa gương mặt bị biến đen đôi mâu đỏ sậm nay tựa như ánh lửa bừng sáng lấp lánh cả cơ thể cũng từ từ hoá thành hắc khí tan biến ra xung quanh chỉ giây lát sau ở trên bầu trời đỉnh núi Phá Dư Tông xuất hiện một án mây đen mây đen lấy tốc độ vô cùng nhanh mà lang rộng đem ánh sánh mặt trời che khuất đám người cùng ma tộc đang đánh nhau không hẹn mà ngừng lại hướng bầu trời ngẩn đầu nhìn có người cảm thấy không ổn nhanh tay dùng pháp khí lặng lẽ rời đi có người mờ mịt mà nhìn bầu trời tựa như không hiểu vì sau trời lại tối rồi .

Nếu là lúc này từa phía rất xa nhìn đến đỉnh núi thì sẽ tâm hồn hoảng loạn một phen bao phủ khắp đỉnh núi thậm trí còn lang rộng ra xung quanh rất nhiều đồi núi nhỏ và hôn trấn bên dưới chân núi là một bầu trời hắc ám , từ trên không trung đột nhiên mở bừng một đôi mắt đôi mắt vô cùng to đồng tử màu đỏ lửa chỉ có một vạch dựng thẳng nhìn xuống đám người nhỏ như con kiến bên dưới lại từ trong không trung đen ngòm há ra một cái miệng rộng  gào lên một tiếng khiến cho đất núi rung động kịch liệt cây cối nghiên ngã tường sụp đổ vỡ đến lúc này tất cả đám người lẫn ma tộc mới cảm nhận đến tột độ nguy hiểm muốn nhanh chống tháo chạy nhưng làm sau chạy thoát một vùng trời tối đen này đây .

Lúc này đang vội vàng tháo chạy đám người cả cơ thể  dần dần mới đi trọng lượng hướng trong không chung bay lên bị một lực hút hút vào cái miệng rộng trên trời dù có dùng pháp khi hay pháp bảo để chóng lại cũng vô dụng lực hút kia càng ngày càng lớn tất cả cây cối trên núi đều bặc gốc rể bị hút lên không trung bên dưới trấn nhỏ cũng không thoát khỏi vận mệnh bị hút lên không trung yêu thú trốn trong núi đều tìm nơi ẩn trốn có con không tìm được hang động thì bị hút lên không trung bị cái miệng rộng hút vào hết .

Các môn phái trên đỉnh núi xa xa nhìn thấy cảnh tượng hãi hùng này mà không khỏi khiếp sợ cái kia ngọn núi bên trên Phá Dư Tộng trong vòng một cái canh giờ đều bị phá hủy cả ngọn núi một gốc cây thực vật cũng không còn làn trấn bên dưới chân núi cũng biến thành một khu đổ nát khung cảnh tiêu điều làm lòng người bi thương . 

Sau khi đem mọi thứ điều ăn vào bụng hết bâu trời cũng từ từ tan ra biến mắt ánh sáng mặt trời lại phủ xuống chỉ là phủ xuống một vùng hoang vấn mà thôi , đám hắc khi từ từ ngưng động lại từ trong hắc khi Thống Thiên Hành bước ra hướng về nơi duy nhất còn hoàn hảo phủ đệ mà đi đến nơi kia còn có người hắn yêu .

Vào trong phủ đệ bắt gặp một số đệ tử tạp dịch trốn trong góc trường hoản sợ có người còn bậc khóc nhưng hắn chỉ liếc mắt một cái liền không quản bọn họ nữa mà hướng sảnh chính đi đến bên trong sảnh chính Vô Huyền đang ở bồi dưỡng chân khí cho Hàn Sơn , y được đặt trong một trận pháp được dùng mắt trận bố trí vẫn bất động nằm đó không có một tia sinh khí .

Thống Thiên Hành bước vào trong đem thi thể y ôm vào lòng hôn hôn lên cái trán y nhẹ giọng nói nhỏ bên tai y mặc cho y có hay không nghe thấy được một lúc để y nằm lại vị trí cũ hắn đem dự tính của mình gọn lẹ mà nói cho Vô Huyền biết thấy ông không có do dự thì mới khởi động yêu khí trong cơ thể hy sinh cơ thể này sé rách thời không làm Vô Huyền ôm thi thể y vào bên trong thời không vết rách trước khi vết rách kép lại hắn đã phân ra một tia hồn thức theo sau cùng tiến vào , vết rách thời không biến mắt ở chính sảnh phủ đệ liền không còn thơ hở con người tồn tại .

"Kiếp này không thể chính miệng nói lời yêu ngươi vậy để kiếp sau đi ta sẽ không để mất người lần nữa đâu Hàn Sơn ."


( Kết thúc ký ức năm xưa chuyện từ chương sau sẽ viết về một cuộc sống mới của họ tại một thời đại tương lai trong tinh tế và những loại tình thuống dở khóc dở cười cùng nhóm thực vật đáng yêu .)


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp