Trọng Sinh Chi Dưỡng Thực Sư

Ký Ức Năm Xưa _ Thượng


1 năm

trướctiếp

Trong khoản thời gian đó có một tiểu sư muội thường xuyên đến tìm hắn không sợ hoả khí trên người ta mà đến rần sẽ có lúc mang đến hộp nhỏ điểm tâm tinh sảo hay bảo ngọc phát quan linh tinh vụn vật đến tặng ta cũng là người được phép vào phủ đệ nhiều nhất , một câu Hàn Sơn sư huynh Hai câu Hàn Sơn sư huynh gọi làm hắn mạc danh có chút vui vẻ khi nhìn thấy tiểu sư muội .

Cứ như thế kẻ chưa từng biết trân ái yêu đương là gì Hàn Sơn đã từ lúc nào yêu thích tiểu sư muội mà không thay khi nhận biết cũng đã muộn tiểu sư muội là đệ tử của Ngọc Ánh Trưởng Lão nay đã có thêm một cái khác đồng môn sư huynh cũng ít khi đến tìm hắn kể lễ chuyện vụn vật thường ngày nữa , tình yêu vừa như hoa chốm nở sáng ban mai nay tựa như cánh hoa tàn phai héo rũ chiều tàn  hắn cũng không thể đem tiểu sư muội bắt lấy hướng mặt nàng nói ta thích ngươi như thế hình tượng của hắn trong lòng nàng sẽ biến mất .

Thôi tiểu sư muội thuần khiết khả á được đến người nàng thích hay người thích nàng là điều bình thường hắn tuy không đường đường chân chính đứng bên cạnh nàng thì hãy để nàng thật sâu trong lòng sự thầm thương đi .

Vừa xử lý xong công việc trên tay thì có một lá bùa truyền âm bay vào từ cửa sổ bay đến rần Hàn Sơn lá bùa bị giải trừ phát ra giọng nói quen thuộc.

" Tiểu Sơn , vi sư đã khai quan ngươi đến huyệt động Hắc Liêm một chuyến vi sư có sự quan trọng . "

Lão sư phụ đã thoát đi cảnh bế quan muốn tìm ta đầu tiên chắc là có chuyện gì quan trọng lắm Hàn Sơn không cần sắp xếp văn tịch thư pháp trên bàn mà trực tiếp khai phủ ngự kiếm bay đi , khi nhìn thấy lão sư phụ thì Hàn Sơn mới biết chuyện quan trọng kia là gì lão sư phụ vẫn một bộ dáng xưa có điều trên tay đang ôm một quả trứng kỳ lạ quả trứng cư nhiên to bằng cái ghế đơn  được ông ôm trong tay lại không có chút gì quá sức . Đặt quả trứng xuống đất lão sư phụ làm Hàn Sơn chạm vào bề ngoài quả trứng Hàn Sơn nghe lời vương bàn tay cẩn thận mà chạm vào vỏ trứng sờ sờ vài cái lòng bàn tay bị vỏ quả trứng cọ vào có cảm giác rất kỳ diệu Hàn Sơn nhìn lão sư phụ hỏi .

" Sư phụ , quả trứng này là của ngài sao ?"

Vô Huyền nghe tiểu đồ nhi câu hỏi tức khấc rầm lại một câu .

" Hồ nháo ! Là của ngươi.."

Nói được một nữa Vô Huyền có chút chột dạ ngậm miệng không nói nữa đúng lúc này quả trứng có phản ứng nó lay lắc càn lúc càng kịch liệt hơn cả vỏ trứng điều có vết nức lang rộng  lúc này Hàn Sơn kịp phản ứng là trứng sắp phát nổ nên đã tạo ra một cái khiên bảo vệ khiên vừa hình thành thì bùm bùm nổ vài tiếng khi trôi qua một lúc Hàn Sơn mới ngẩn đầu nhìn về quả trứng lúc nãy kinh ngạc khi nhìn thấy một con thú nhỏ trên đầu có vài nhúm lông tơ sắc bén xù xù bốn cái sừng nho nhỏ mọc trên đầu toàn thân hắc văn uống lượng bốn và phần đuôi bị một lớp hắc khi bao phủ không nhìn thấy một đôi mắt đỏ ngầu đồng tử dựng thẳng trầm trầm nhìn Hàn Sơn .

Hàn Sơn không biết tiểu thú con này là chủng loại gì có thay không nguy hiểm chỉ là cảm nhận được nói đối với mình không có nguy hiểm mà chậm rãi đến rần  con thú nhỏ cư nhiên biết bay nó vù một cái lao vào lòng ngực Hàn Sơn dùng bốn cái sừng nhỏ cọ vào ngực hắn miệng lại phát ra tiếng hừ hừ Hàn Sơn có chút kinh ngạc nhưng khi lấy lại phản ứng cánh tay bất tri bất giác ôm lấy thân thể con thú nhỏ nhưng mà cánh tay ở đám hắc khí vờn quanh nửa người dưới của tiểu thú nhỏ trực tiếp xuyên qua , Hàn Sơn lần này biến thành kinh thách rồi cue nhiên không có nửa người dưới tiểu thú nhỏ làm sau mà sống a .

Đang vô cùng hoản loạng Hàn Sơn không nhìn đến ânh mắt lão sư phụ từ sớm đã khiếp sợ mà nhìn bon họ nháo hàng động chính sát hơn là nhìn con thú nhỏ trong lòng tiểu đồ đệ nếu ông đoán không sai sư phụ của ông dận dò ông đem quả trứng này giao cho đồ đệ của mình thì ông sẽ cho rần quả trứng này đã sớm không còn sinh mệnh nhưng khi quả trứng được đến đồ nhi của ông chạm vào liền nở ra còn là..một trong ngũ đại hung thú thượng cổ Thiên Thống .

 Truyền thuyết nó có thể há miệng nuốt bầu trời  từng một thờ làm lòng người rung sợ còn về sau thần thú xuất hiện ngũ đại thần thú hợp sức phá hủy bầu trời đem nó phong ấn lại nơi vết rách bầu trời mấy nghìn năm sau một trong những hung thú trong ngũ đại giải khai sức mạnh lần nữa đem vết rách bầu trời mở ra the vết rách bầu trời mở ra hung thú đó đã vùi mình vào trong biển sâu biến mất qua rất nhiều năm sau thời gian có người nhặc được quả trứng kỳ lại này mang về , người đó chính là Trấn Hằng Trưởng lão sư phụ của Vô Huyền .

Chuyện cũng rất lâu rồi từ lúc Trấn Hằng Trưởng Lão mất thì mọi truyện cũng bị khép màn có mấy người biết chuyện này nhưng họ có kẽ đã quên hay lý do gì mà dấu đi chỉ có ông nghe lời dặn dò của sư phụ đem mọi truyện an bài hoả đáng như bây giờ , thế nhưng khi tận mắt nhìn thấy trân tướng sự việc ông vẫn một phen khiếp sợ .

...........

Tối hôm đó Vô Huyền ở tại thư phòng tại phủ đệ đem tất cả sự việc nói cho Hàn Sơn biết cũng tốn một phen dặn dò rồi bắt đầu đuổi người , trên đường trở về phòng của mình Hàn Sơn vẫn không quên những lời lão sư phụ nói lúc nãy khi trong huyệt đông tận mắt nhìn tiểu thú con biến hoá thành một cái cao rần 1 mễ 9 thì mới tá hoả tâm tư mà tránh xa một cự ly đem nam nhân kia cách ra 1 mễ nam nhân toàn thân làng da màu mặt ông mạnh khoẻ tóc dài xoả tung tùy tiện khoá một cái y phục y phục theo động tác cử động mà tuộc xuống lộ ra 8 múi cơ bụng rắn chắc đôi mâu đỏ sẫm vẫn không rời khỏi thanh niên bạch y .

Ực , cổ họng có chút khô Hàn Sơn khó khăn nuốt nước miến một cái lúc này mới nhận ra luồn hoả khí bên trong cơ thể đã phát tát thật mau đem hắn nóng đến đồ một tần mồ hôi bị nóng đến phát điên Hàn Sơn đẩy nhanh bước chân hướng về hồ sen mà đi đến nơi ngay cả giầy cũng không cở mà bùng một tiếng nhảy vào trong luôn , trong nước hồ ngôi lên chậm rãi đi đến bên cạnh hồn dựa vào hòn đá hở thách ra một thơ cảm giác giống như bị lửa nóng thiêu nướng đột nhiên được đến mát lạnh nước hồ bao phủ cảm thấy thực thoải mái loại này cảm giác thật muốn làm người mệt mỏi ngủ đi , thực sự thì Hàn Sơn đã ngủ quên trong hồ đến khi hắn mở ra ánh mắt thì mới phát hiện có điểm bất thường .

Hắn đang ở trên giường lớn mềm mại trong phòng hắn cơ thể cư nhiên không có mặc y phục giường điệm cũng không có viết nước ẩm ước do y phục rây ra đáng sợ hơn là cái kia nam nhân bên cạnh vẫn dõi mắt nhìn hắn động tác , nam nhân xuyên chính là cái y phục lúc mới biến hoá thành người đang ở nằm nghiêng trống tay nhìn hắn gương mặt yêu dã chứa đầy tính công lượt mà nhìn hắn như giây tiếp theo sẽ đem hắn ăn vào bụng .

Vô cùng xấu hổ Hàn Sơn túm lấy tấm trân che lại cơ thể da thịt lộ ra hướng nam nhân tức giận đuổi ra ngoài nam nhân có vẻ không muốn đi nhưng khi nghe thanh niên nói sẽ không muốn nhìn thấy hắn nữa mới nhei lain đôi mắt hừ hừ mà xuống giường ra khỏi phòng vẫn không quên nhìn thanh niên một cái rồi mới đống cửa .

Từ lúc đó nếu có thể tránh mặt nam nhân Hàn Sơn sẽ tân lực tránh né tu luyện sẽ muốn tìm sư phụ canh giữ cửa làm công việc trong tông môn sẽ muốn đi một cái ngày đến tối khuya mới về tới phủ đệ ngay cả thời gian ngâm mình trong hồ sen cũng ít đi một nữa nhưng người xưa có câu tránh trời không khỏi nắng Hàn Sơn dù có dùng bao nhiêu biện pháp thì chuyện gì tới cũng tới .





Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp