Chương 118: Game 2 - Omega Nóng Nảy Của Nguyên soái
____________
"Mục đích của tôi thực ra khá đơn giản. Giải phóng các omega khỏi những quy tắc lạc hậu ngu ngốc đang có. Chúng ta không thể chọn giới tính của mình khi sinh ra, vậy tại sao chúng ta phải tuân theo những quy tắc khác với những người còn lại. Cho dù tôi chọn lập gia đình hay đã có gia đình. Những lựa chọn này phải nằm trong tay tôi chứ không phải ai khác," y nói với giọng chân thành đầy nhiệt huyết khiến Nguyên soái chắc chắn cảm động.
Khước Nhiên Triết không phải là người quá truyền thống và nghiêm túc suy nghĩ về lời nói của Triệu Hiệp Thư.
"Được rồi, tôi hiểu nhưng cậu dự định đạt được điều này như thế nào?"
Đó là một giấc mơ tuyệt vời nhưng thực tế lại quá tàn khốc.
Có thể phải mất nhiều thập kỷ để tạo ra một số thay đổi, đặc biệt khi xét đến nhân khẩu học dân số nghèo.
Nếu họ muốn duy trì sự vượt trội so với các chủng tộc ngoài hành tinh khác, họ cần phải cải thiện dân số của mình và omega là những người có khả năng sinh sản cao nhất khi so sánh với beta.
Đây là lý do tại sao rất nhiều omega đã được Hiệp hội Omega trao đối tác tương thích ở tuổi 16.
Ôn Tần Khê tiến lại gần, chậm rãi nói ra ba chữ “Tây An quặng”, đặt ngón tay cái lên môi dưới, nhìn thế nào cũng thấy gợi cảm.
"Mẹ tôi đã gửi một con tàu vũ trụ hành hương đi tìm khoáng sản này nhưng trên đường trở về đã gặp phải một số điều không may. Bà đã qua đời mà không biến ước mơ của mình thành hiện thực nên nhiệm vụ của tôi chỉ là tiếp tục nơi bà đã dừng lại."
Khước Nhiên Triết cảm thấy lồng ngực đau nhói, đưa tay ra an ủi y, nhưng lại rút tay lại khi nghĩ đến việc chạm vào y sẽ không thích hợp.
Hôm nay hắn đã làm rất nhiều điều cảm động khiến Triệu Hiệp Thư có thể hiểu lầm.
“Tôi xin lỗi,” hắn nói và nhìn thẳng vào mắt y với ánh mắt chỉ có thể miêu tả là sự đồng cảm nồng nhiệt với hoàng tử.
Ôn Tần Khê trong lòng như tan thành vũng, nhưng vẫn kiềm chế, lộ ra vẻ mặt ngơ ngác.
“Không sao đâu, không cần thông cảm cho tôi đâu,” y nói, nhìn chằm chằm vào bức tường xám xịt.
Y không có ý định lặp lại những sự việc ở thế giới thứ nhất nhưng không thể không bị Khước Nhiên Triết thu hút.
Ôn Tần Khê cố gắng tạo khoảng cách bằng cách tạo ra sự phân tâm bằng cách sử dụng Nubile Gypsy làm lá chắn, nhưng ai có thể nghĩ rằng Nguyên soái sẽ làm hỏng kế hoạch của y như thế.
Liệu y có thành công trong việc rũ bỏ anh chàng này hay họ đã định sẵn sẽ vướng vào nhau một lần nữa?
Một sự im lặng khó xử kéo dài bao trùm căn phòng, Khước Nhiên Triết đang cố gắng tìm từ thích hợp để nói nhưng hắn đã thất bại thảm hại, cuối cùng lại chọn một câu hỏi ngẫu nhiên khác "Khi tìm thấy hành tinh này, cậu sẽ làm gì?"
Ôn Tần Khê cuối cùng cũng liếc nhìn qua với vẻ mặt đen tối khiến Nguyên soái lo lắng.
"Bổ nhiệm một hoàng đế mới. Tôi muốn phong anh làm vua," y nói với Khước Nhiên Triết đang sửng sốt, "Cha tôi không xứng đáng với lòng trung thành của anh. Để giành được toàn quyền kiểm soát hạm đội UPSF, ông ta đã cố giết cha anh và mẹ anh. Dù ông ta thất bại nhưng không có nghĩa là ông ta sẽ không thử lại. Loại đàn ông nhẫn tâm đó không xứng đáng lên ngôi nên phải, tôi sẽ tước bỏ mọi quyền lực của ông ta và khiến ông ta đau khổ hơn tôi gấp ngàn lần."
Khước Nhiên Triết máu lạnh khi nghe lời thú nhận của Triệu Hiệp Thư.
Hắn đã gặp phải một bức tường liên quan đến trường hợp lũ Trùng tộc tấn công cha mẹ hắn.
Cuộc tấn công rõ ràng là nhằm vào hắn nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ kẻ thù của mình lại là người mà hắn đã thề trung thành.
Khước Nhiên Triết tức giận đến mức nắm chặt nắm tay dưới gầm bàn đến mức các đốt ngón tay trắng bệch.
Hắn phải bắt hoàng đế phải trả giá vì đã phản bội lòng tin của mình.
Khước Nhiên Triết đã có thể tưởng tượng việc xé xác khỏi tay chân gã đàn ông hèn hạ đó ra nhưng hắn nhanh chóng bị kéo ra khỏi vực thẳm tối tăm khi Triệu Hiệp Thư đặt một bàn tay ấm áp lên người hắn ngay lập tức để xoa dịu hắn.
Khước Nhiên Triết nhìn xuống ngón tay cái được cắt tỉa hoàn hảo đang cọ vào nắm tay siết chặt của hắn.
Sự đụng chạm tinh tế nhưng thân mật này khiến hắn như bị sét đánh, ước gì thời gian có thể đóng băng vào khoảnh khắc này mãi mãi.
Bắt kịp thời điểm, Ôn Tần Khê cố gắng đến gần Khước Nhiên Triết, thì thầm: "Đừng quá liều lĩnh, đây là lý do tôi ở đây. Tôi sẽ ra trận, chiến đấu vì anh và giành chiến thắng. Anh chỉ cần như vậy là được. Kiên nhẫn nhé, được không?" trước khi rút lui tạo khoảng cách thích hợp giữa hai người.
Khước Nhiên Triết nghẹn ngào chỉ thốt ra vài từ bày tỏ lòng biết ơn của mình đối với Triệu Hiệp Thư vì đã cứu cha mẹ hắn nhưng đó không phải là tất cả những gì hắn muốn nói, giọng hắn không hề hợp tác.
Vừa rồi một vụ phun trào núi lửa bùng nổ những cảm xúc ngọt ngào dịu dàng khiến tâm trí hắn rối bời.
Một luồng nhiệt không thể giải thích nổi lên từ tận đáy lòng, trừ khi chạm vào Triệu Hiệp Thư thì không thể nguôi ngoai.
Hắn không thể phủ nhận, Triệu Hiệp Thư đã ảnh hưởng đến hắn theo cách nào đó.
Về phần chính xác thì nó có tác dụng gì, hắn không biết mặc dù hắn chắc chắn một điều.
Hắn muốn độc chiếm omega này và luôn giữ y bên cạnh mình.
Nguyên soái đang suy nghĩ, Ôn Tần Khê phải gọi hắn hai lần. "Triết ca! Triết ca! Bây giờ tôi có thể rời đi được không?" trở lại với con người thường ngày của mình ngay lập tức dập tắt bầu không khí rực lửa đầy mâu thuẫn.
Vẫn trong trạng thái xuất thần, Khước Nhiên Triết gật đầu, khiến Ôn Tần Khê đứng dậy.
Y còn rất nhiều việc phải làm ở căn cứ và không thể dây dưa với Khước Nhiên Triết nữa.
Nhưng y vừa tới cửa, Khước Nhiên Triết đột nhiên đưa tay nắm lấy cổ tay y nói: "Tôi đưa cậu về."
Ôn Tần Khê cảm thấy cười khúc khích buồn cười, có chút tán tỉnh.
Y chỉ có thể đoán Khước Nhiên Triết muốn tìm ra vị trí bí mật căn cứ của y.
Điều y không biết là vị Nguyên soái này đã lún sâu như vậy và muốn dành nhiều thời gian hơn cho y.
Ôn Tần Khê từ chối, nhất quyết gọi người tới đón, khiến cho Khước Nhiên Triết cảm thấy mất mát.
Khước Nhiên Triết không buông ra mà kéo y lại gần vài centimet hỏi: "Tôi có phải là mẫu alpha lý tưởng của cậu không?"
***
Ôn Tần Khê ngơ ngác không chút do dự, gỡ tay của Khước Nhiên Triết ra khỏi cổ tay mình, mơ hồ đáp: "Anh nghĩ thế nào?" ra khỏi phòng với nụ cười bẽn lẽn có thể tàn phá âm phủ.
Mạch Châu vui vẻ chỉ cho anh điều đó trước khi anh liếc nhìn Nguyên soái cam chịu của mình trong khi tiến vào trong.
'Ngài đã tán tỉnh anh ta, phải không?' Hệ thống phấn khích nói khi y bước ra khỏi xe ngay bên ngoài khu nghỉ dưỡng spa chứa căn cứ.
“Chính anh ta bắt đầu trước mà.” Ôn Tần Khê phàn nàn, tim đập nhanh, nhớ lại cảnh tượng ba mươi phút trước.
Trong lúc đang hồi tưởng lại những cảnh đó trong đầu với vẻ mặt sung sướng, thiết bị liên lạc của y đột nhiên hiện lên một thông báo.
"Mẹ kiếp!" Y hét lên với vẻ quẫn trí và run rẩy vì tức giận.
Khuôn mặt y trở nên tái nhợt chết người vì máu đã rút hết khỏi mặt.
Y có thể cảm thấy tim mình như thắt lại khi đọc tin nhắn chấn động trời đất.
Các thành viên trong nhóm Hàm Khê có liên quan đã cố gắng gọi thủ lĩnh của họ ra khỏi trạng thái xuất thần khi họ nhìn thấy y cứng đơ trong thang máy đang mở.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT