Xuyên Vào Game Kiếm Hiệp Ta Trở Thành NPC

Triệu Tiên Sinh Ánh Mắt


1 năm


Đám người chơi sôi nổi bàn luận câu hỏi có một số người bậc mic nói năng lung tung họ làm như thế trong thật tự nhiên đem tất cả NPC trong quán trà nước hoàn toàn không để trong mắt , họ một câu là đổ lỗi cho nhà phát hành cập nhập game bị lỗi .

Hai là mắn NPC hỏi câu vượt tầm hiểu biết của họ làm họ không trả lời được , ba câu là những từ thô tục nói ra rất nhiều..v..v..

Tô Mạc Vân nghe mà cũng muốn nóng nải nhưng khi nhìn đến Triệu Tiên Sinh thì mới nhớ đến mười giây để trả lời câu hỏi đã qua nhưng Triệu tiên sinh vẫn im lặng không thông báo gì .

Thâm dò ý kiến của hai NPC bên cạnh rồi hướng Triệu tiên sinh đang trầm mặt nho nhỏ âm thanh hỏi .

" Triệu tiên sinh , ta nghĩ..có thể đáp câu hỏi của ngươi , ta đã nghĩ ra đáp án ."

Triệu tiên sinh bị hỏi có chút chậm phản ứng mất vài giây mới phục hồi cảm súc tươi cười hướng Tô Mạc Vân gật đầu tỏ vẻ .

" Ta nghĩ là đại sư huynh Lan Từ từ bỏ tiểu sư muội vì nàng tính khí xấu còn cố tình trên mặt đầy phấn son mỏi đêm ý đồ xấu lén trốn trong phòng hắn..nên.."

Nói đến đây chính Tô Mạc Vân cũng ngượn nói tiếp đành ấp a ấp úng dừng lại , có chút xấu hổ cuối đầu hết nhịn rồi lại nhịn , không nhịn được .

Tô Mạc Vân đưa đôi tay xoa xoa gương mặt ý đồ giảm bớt nhiệt trên mặt , hắn vừa trả lời câu hỏi mà trong lòng không khỏi nghĩ đến cảnh tượng kia cả gương mặt bừng bừng nhiễm hồng , sắc hồng lan đến tận cổ làm người muốn làm ngơ cũng khó .

Triệu tiên sinh : "  .. Đáp đúng . "

Lúc này mới có người chơi để ý đến lời giải đáp trong khu chat hiện tại , người nọ chậm rãi đọc rồi lướt lên phía trên khung chat xem lại tất cả câu chat của người chơi trong đó có cả câu nói của NPC .

Sắc mặt khẽ đổi người chơi nọ đành soạn một câu tin nhấn nhấc nhở gửi đi nhưng vì các người chơi kia đang bận hô khẩu và  liên tục spam tin nhấn khiến cho tin nhấn của hắn mới gửi lên đã bị che lấp biến mất.

Người chơi nọ vội quá một lúc nhấc nhở vẫn không ai chú ý nên hắn rời khỏi quán trà nước luôn mặc kệ đám ngu ngốc chỉ biết gõ bàn phím .

Triệu tiên sinh : " Hỏi đáp đến đây kết thúc . "

Sau khi thông báo một câu Triệu tiên sinh không quản đám người bên dưới nữa mà trở về trạng thái mặt định đứng yên tay trái cầm lấy cây quạt trên bàn phe phẩy mà đám người chơi cùng NPC qua một lúc cũng lục đục rời đi , quán trà trở về với trạng thái yên tĩnh của nó .

Hai NPC thư sinh cũng muốn chở về nên lại bất đầu một phen từ biệt cuối cùng chỉ còn lại Tô Mạc Vân một mình đứng và NPC Triệu tiên sinh phía trên bục giảng .

Ngẩn đầu nhìn NPC Triệu tiên sinh chóng lại ánh mắt chứa đầy tiếu ý đang nhìn hắn , Tô Mạc Vân có chút kinh ngạc không phải NPC chỉ khi tự hắn bắt chuyện mới có phản ứng sao , vì sao cái NPC này  dùng ánh mắt kia nhìn hắn thế .

Trong lòng nghi hoặc như ngoài mặt thì Tô Mạc Vân cười cười niết vành tai khàn giọng một chút cung kính cuối chào Triệu tiên sinh đang lúc muốn xoay người rời đi thì NPC Triệu tiên sinh bất ngờ lên tiếng gọi lại .

Triệu tiên sinh : " Khoang đi đã ,  ta có chuyện muốn hỏi ngươi ."

" Triệu tiên sinh có chuyện gì muốn nói sao ?"

Triệu tiên sinh : " Đúng vậy , ngươi hay không rảnh cùng ta trò chuyện "

" Tốt , ta thật rảnh nếu Triệu tiên sinh muốn trò chuyện liền đến ."

Tô Mạc Vân tiến đến rần NPC triệu tiên sinh đợi hắn nói , lúc này mới nhận ra một chuyện mà trước giờ khi chơi game chưa từng để ý đến .

Là NPC thì chỉ có thể đứng yên một chỗ muốn chính là người chơi tương tác không thể tự ý di chuyển vị trí , đó là lúc trước nhưng hiện tại đổi lại là hắn nếu đứng yên một chỗ cả ngày kể cả đêm mà lập đi lập lại một động tác một biểu cảm thì sao , khẳng định là mệt đến chết đi .

NPC Triệu tiên sinh này lúc trước khi chơi  game hắn có đến tương tác vài lần đó là cùng hắn trò chuyện và tặng một ít quà vật linh tinh tăng độ hảo cảm cho nên hiện tại..nghĩ đến đây một ý nghĩ chợt loé qua trong đại não Tô Mạc Vân đánh bạo thử một lần .

" Triệu tiên sinh ngươi cả buổi sáng giảng chuyện cũng thật mệt đi , hay là ta thỉnh ngươi đi dùng cơm sẵn tiện có thể cùng nhau trò chuyện , ngươi nghĩ thế nào ?"

Triệu tiên sinh ánh mắt kinh ngạc nhìn người trước mặt , trong ánh mắt hiếu niên này chứa đầy mong đợi nhìn hắn  hắn có thể từ chối sau . Không thể.

Triệu tiên sinh : " tốt , như ý ngươi ."

Đây là đồng ý. Tô Mạc Vân kích động không thôi hắn đúng rồi thì ra không phải NPC nào cũng cứng đơ một bộ biểu tình không phản ứng ngươi mà một số NPC có thể tương tác có thể chủ động gây điểm nhấn để họ chú ý đến .

" Ta không biết nơi nào ăn ngon nữa , Triệu tiên sinh có hay không biết ? "

Triệu tiên sinh : " Có biết , bên kia trấn có cái tửu lâu nơi đó bán chính là đặt sản nơi đây có tất cả món ăn vùng giang nam ."

" Vậy có mắc quá không ta..ta không có bạc.."

Triệu tiên sinh đưa mắt nhìn hiếu niên đang ủ rũ cúi đầu có chút cảm giác khó nói , để ý lúc nãy động tác niết vành tai của hiếu niên Triệu Hoàng Ân nghĩ nghĩ vài giây nâng cánh tay hướng vành tai nhỏ của hiếu niêu niết niết vài cái khi hiếu niên bị giật mình thì thua tay lại chấp ra sau lưng dẫn đầu bước đi .

Triệu tiên sinh :" Bữa này ta trả ."

Kẻ được bao ăn Tô Mạc Vân ngốc lăng ánh mắt vài giây không tự giác đuổi kịp bước chân NPC Triệu tiên sinh .

NPC này là kiểu tiên sinh nhu nhược nhưng khi đi đường có điểm nhanh bước chân như sinh gió làm hắn phải vừa đi vừa chạy chậm theo , mệt hắn còn nghĩ nhân vật hắn đã 90 lv có điểm khí lực cùng một ít điểm tu vi thì đối một NPC có ưu thế hơn nhưng sự thật liền tát một cái vào mặt hắn thật đau , bị vả mặt làm hắn nhận ra tùy tiện một cái NPC cũng có thể hành chết hắn .

Rất nhanh đã đến tửu lâu bên ngoài tửu lâu treo một tấm bản hiệu viết' giang nam kim lâu ' thật lớn  chữ viết như rồng múa vừa uy vũ vừa mạnh mẽ làm người đi đường khi phải ghé mắt nhìn một cái . 

Theo chân NPC Triệu tiên sinh vào trong đi qua một lượt tiểu nhị đang lập đi lạp lại một động tác xung quanh trực tiếp tiến lên lầu hai ngồi xuống một cái bàn bên cạnh cửa xổ , một tiểu nhị không biết từ đâu xuất hiện trước bàn của Tô Mạc Vân cung kính hỏi muốn loại nào thức ăn loại nào nước uống .

Triệu tiên sinh :" Đặt sản giang nam cùng một bình trà mộc lan . "

Tiểu nhị nghe thế liền  tươi cười vâng dạ đi mất.

" Triệu tiên sinh thích trà mộc lan sao ?"

Triệu tiên sinh :" Không thẳng thích ."

"Kia vì sau ngươi lại muốn trà mộc lan mà không phải trà thanh nhĩ ?"

Triệu tiên sinh : " Ngươi thích trà thanh nhĩ ?"

" Ừm , ta thích trà thanh nhĩ . Có đều không tốt

 uống khi ăn."

Triệu tiên sinh : " Quả thực không tốt ."

" Nhưng ta lại muốn biết vì sao trà mộc lan lại hảo uống khi ăn . "

Triệu tiên sinh : " Khi ăn có điểm nhiệt trà mộc lan có tính hàn rất tốt để giải nhiệt ."

" Hoá ra là thế , Triệu tiên sinh thật am hiểu về trà ta chỉ biết vài loại thật thổ hẹn ."

Trong lúc Tô Mạc Vân cùng NPC Triệu tiên sinh câu được câu không trò truyện thì tiểu nhị mang thức ăn đến bài đầy cả một bàn toàn các món ăn đặt sản vùng giang nam còn có trà mộc lan mà Triệu tiên sinh muốn .

Tô Mạc Vân cung kính hướng Triệu tiên sinh dâng trà đối phương tươi cười trên mặt càng thêm vui vẻ khách khí vài câu cả hai đều động đũa gắp thức ăn , người đọc sách thường chú ý lễ nghi ví như khi ăn hay uống gì đó đều không qua loa cho có mà tuân theo quy tắt khi ngủ không mớ ăn không nói .

Cả không khí im lặng khi ăn cũng không khiến người nhàm chán huống chi trong tình trạng bị bỏ đói 5 năm dường như.. hai người trong khoảng ngắn thời gian đã xử 2 phần 3 bàn thức ăn tiểu nhị khi nhận được ý muốn thua dọn liền tiến lên dọn sạch thức ăn dư cùng chén dĩa trên bàn rồi rời đi  .

 


(Trà và các món ăn đều là ta tự nghĩ ra , đều là hư cấu không có thật )

HẾT CHƯƠNG 3


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play