Thổi nến, ước nguyện, ăn bánh ngọt.
Hoắc Lễ Minh cắt phần có nhiều dâu tây nhất cho Đồng Tân, cô thì vẫn đang chìm trong cảm xúc nhỏ của mình nên không phản ứng lại anh. Hoắc Lễ Minh bèn thấp giọng hỏi: “Còn giận à?”
Đồng Tân lập tức bày ra vẻ mặt anh đừng có tự mình đa tình, đáp: “Anh ước cái gì cũng chẳng liên quan đến em.”
“Vậy em cười cái đi.”
“Tại sao em phải cười?”
“Vì vừa rồi tôi đã ước điều này.”
Lúc nói ra lời này, giọng anh vẫn thờ ơ như thường, không tìm ra chút đùa giỡn nào trong đó. Song nó lại khiến Đồng Tân bế tắc, chỉ biết cúi gằm đầu nghiêm túc ăn bánh kem.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play