Hạ Ly không biết nhiều điều về Yến Tư
Thời cho đến khi cô bắt đầu sống với anh.
Ví dụ, bất kể anh ấy đi ngủ muộn thế
nào, anh ấy đã quen với việc thức dậy vào một thời điểm cố định vào buổi sáng.
Anh ấy nói rằng đây là đồng hồ sinh học mà trước đây anh ấy buộc mình phải hình
thành, bởi vì một khi anh ấy rơi vào trạng thái mê muội và ngủ liên tục, anh ấy
sẽ ngày càng không có năng lượng.
Ví dụ, anh sẽ dành thời gian để tập
thể dục hai lần một tuần, điều này cũng là bởi vì tập thể dục có thể khiến con
người cảm thấy mình kiểm soát được trạng thái của mình nhiều hơn, đồng thời có
thể sản sinh ra dopamine*. *Dopamin là một hóa chất hữu cơ
thuộc họ catecholamine và phenethylamine. Nó có chức năng vừa là hoóc môn vừa
là chất dẫn truyền thần kinh, đồng thời đóng một số vai trò quan trọng trong
não và cơ thể. Wikipedia
Ví dụ, anh học hội họa khi còn là
sinh viên đại học, lúc đầu anh thử dưới sự tư vấn của nhà tâm lý học, trước
tiên anh học ký họa, sau đó là sơn dầu, anh đến xưởng vẽ một hoặc hai tuần một
lần, môi trường ở đó rất thoải mái, giống như một thư viện trường học, nơi cho
phép anh bước vào một khoảnh khắc yên bình.
Bây giờ, khi đối mặt với một số thứ lộn
xộn và không có đầu mối, anh cũng đã quen với việc viết nguệch ngoạc và vẽ trên
giấy trước - đó là lí do tại sao Hạ Ly tìm thấy hộp bút màu khi giúp anh chuyển
nhà.
Lại một ví dụ khác, trong mắt Hạ Ly,
một thiên tài nhìn như có thể học tất cả mọi thứ cùng một lúc, kỳ thực lại có một
thứ mà anh ta không biết - nấu ăn.
Rõ ràng là theo công thức từng tỉ lệ
một, muối, tiêu hoặc bơ có trọng lượng chính xác đến 0,1 gam, nhưng đồ ăn làm
ra lại giống như món ăn làm sẵn trong nhà hàng thức ăn nhanh, không thể nào nói
là không ngon, nhưng hương vị giống ở đó. Kiểu như một dây chuyền lắp ráp công
nghiệp vậy.
Vừa tới Tân Thành, dù bận rộn đến
đâu, cả hai cũng dành thời gian để cùng nhau đi trung tâm mua sắm và siêu thị,
tự tay chọn bộ đồ ăn và dụng cụ nhà bếp đẹp mắt.
Có lẽ để xứng đáng với sự nhiệt tình
của cô lúc bấy giờ, Yến Tư Thời đã rất chăm chỉ trau dồi kỹ năng nấu nướng của
mình. Giống như làm thí nghiệm hóa học, ngày càng có nhiều nguyên liệu đa dạng ở
nhà và chúng ngày càng được tinh chế hơn, các nhãn hiệu đều giống hệt như trong
sách hướng dẫn.
Hạ Ly đã thử nhiều lần và nhiều lần
khuyên Yến Tư Thời từ bỏ ý định.
Nhưng rõ ràng, Yến Tư Thời đã không
nhận thức được khả năng nấu nướng của mình.
Thực đơn hôm nay là món bít tết, anh
lấy một con dao bằng bạc cắt một miếng nhỏ, đặt nĩa xuống rồi trịnh trọng tuyên
bố: “Kỹ thuật nấu ăn quả thực là một rào cản tự nhiên mà anh không thể vượt
qua. "
Hạ Ly sửng sốt một chút, vội vàng an ủi:
"Không sao đâu, anh đã làm rất tốt rồi, đại đa số những người đạt được 80
điểm đều đã đủ tốt rồi, mà anh đã đạt được 99 điểm rồi!"
“Vẫn thiếu một điểm.” Tư Thời trầm
ngâm: “Chỉ có thể tiếp tục rèn luyện.”
Về sau Hạ Ly hết lần này đến lần khác
cầu xin tha thứ, thật sự không cần bù đắp, đã là 100 điểm rồi.
“Không, một trăm lẻ một điểm!” Cô làm
anh dừng lại.
Yến Tư Thời đánh giá cô, nếu cô ấy phải
trừ một điểm: "Đấy là do em nói vậy."
Khí hậu ở Tân Thành ấm áp, vào mùa
đông một chiếc áo gió mỏng cũng có thể chịu được.
Những ngày này, trong vòng bạn bè của
Hạ Ly tràn ngập video và hình ảnh tuyết rơi ở Bắc Thành, cô phát hiện ra khoảng
thời gian này, cô ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.