Nước biển buổi sớm là một màu xanh biếc
trong suốt, những cánh chim biển trắng lướt nhanh trên mặt biển, như một góc
mây xé ra.
Anh mua một chai nước, một bao bánh
mì và một gói thuốc lá - mặc dù anh chưa bao giờ nghiện và bây giờ không hút
thuốc nữa.
Ông chủ nhìn anh cười nói: "Lại
đi lo chuyện của tôi sao."
Ông chủ nói trước đây trên đảo có một
trận bão, rất nhiều du khách bị mắc kẹt trên đảo, ở lại lâu ngày thiếu thốn đủ
thứ nhưng điều đó lại khiến ông phát tài. Còn có dải vải đỏ cầu phúc, ông chủ vừa
nói vừa bĩu môi hướng về phía cây đa lớn. Tuy anh chưa từng chủ động hỏi nhưng
cũng chịu không nổi người lúc nào cũng hỏi, cho nên anh đã chuẩn bị một số hàng
hóa và mua hơn hai chai nước.
Khi ông chủ hỏi Yến Tư Thời một lần nữa,
gần đây anh ấy thế nào: "Phong cảnh trên đảo chỉ như vậy, có đáng để cậu đến
thăm lần thứ hai không?"
Yến Tư Thời cười nhẹ và nói: "Có
lẽ từ bây giờ hàng năm cháu sẽ đến."
Ra bãi biển, xé một ít bánh ném xuống
biển, sẽ có những chú chim biển bay lượn sà xuống tranh nhau mổ, đôi cánh trắng
phản chiếu ánh mặt trời, khi bay lên không trung thổi theo ngọn gió xa.
Sau khi ăn được nửa ổ bánh mì, có người
sau lưng anh ta hét lên: "Này! Anh đang làm gì vậy!"
Đã hơn một năm không gặp mà chàng
trai kia đã cao hơn anh, gầy như khỉ, tóc hớt sát da đầu, da ngăm đen, trông rất
khỏe mạnh.
A Vĩnh chạy đến và hỏi: "Anh
đang làm gì vậy?"
“Cho chim ăn.” Yến Tư Thời vừa nói vừa
ném mẩu bánh mì giữa các ngón tay về phía biển.
A Vĩnh liếc nhìn nó, Yến Tư Thời đưa
chiếc bánh mì trước mặt cậu ta, cậu ta xé một miếng, đầu tiên cho vào miệng,
sau đó xé miếng thứ hai, vò nát và ném ra ngoài.
"Còn ai nữa? Người chị năm ngoái
đi cùng phải không?"
"Phải."
"Chị ấy đâu?"
"Còn ngủ ở khách sạn."
"Lát nữa có phải chị ấy cũng đến
đây không?"
“Cô ấy tỉnh dậy chắc sẽ đến đây.” Yến
Tư Thời li� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.