Đối với Tống Kiệu An
mà nói, quyết định này của cô khá đột ngột, bởi vì tính đến hiện tại biểu hiện
của cô ở công ty rất tốt, giải thưởng cuối năm cô dành được cũng được xem là
phong phú. Hiện tại anh đối với cô không có ý gì khác, nhưng với tư cách là lãnh
đạo trực tiếp, về mặt công việc vẫn phải hỏi qua vài câu.
Hạ Ly rất thản nhiên,
cười nói: “Bị đục khoét rồi.”
Tống Kiệu An đương
nhiên theo lệ níu giữ: “Bây giờ mà rời đi thật đáng tiếc, đầu năm khi nói chuyện
với bên HR về phần thưởng cuối năm, Sếp lớn bộ phận chúng ta còn nói chuẩn bị
tăng lương cho cô. Nếu như cô còn có yêu cầu gì, bây giờ có thể đề xuất, tôi sẽ
giúp cô phản ánh lên trên trước.”
Hạ Ly vui đùa nói:
“Thầy Tống cái mà tôi nhắm là vị trí của anh, nếu như anh có thể nhường cho
tôi, tôi sẽ cân nhắc tiếp tục làm việc.”
Vừa nói như vậy, Tống
Kiệu An liền hiểu rõ cô thực sự đã hạ quyết tâm rồi, cũng dùng ngữ khí trêu đùa
trêu lại cô: “Thế để lãnh đạo bộ phận nhường chỗ cho tôi trước.”
Phê duyệt thôi việc rất
nhanh, nhưng vẫn phải ở lại thêm hai tuần để bàn giao công việc.
Từ Ninh không định
tìm bạn cùng phòng nữa, cô có người bạn làm biên kịch, bạn cùng thuê phòng
chung với cô ấy tháng tư cũng chuẩn bị chuyển đi, đến lúc đó cô sẽ trả phòng
thuê bên này, chuyển đến ở cùng với cô bạn biên kịch kia.
Hạ Ly đã sống ở căn
phòng thuê này được ba năm rồi, mua sắm cũng khá kiềm chế, đồ đạc cũng không
tính là nhiều, sau khi chuyển ra thì càng tinh giản.
Khá khó để mang đi là
một ít sách, sau khi đóng gói xong chúng, Yến Tư Thời lái xe qua, giúp cô chở một
chuyến đến Đào Nguyệt để tạm.
Thời gian này bàn
giao công việc, Hạ Ly cuối cùng không phải tăng ca nữa rồi, hàng ngày hết giờ
liền quẹt thẻ đi về, cùng ăn tối, hẹn hò với Yến Tư Thời.
Tần suất cô ở lại qua
đêm ở chỗ của Yến Tư Thời ngày càng nhiều, cuối cùng dứt khoát trực tiếp sống ở
đó.
Vào thứ sáu trước khi
thôi việc mấy ngày, mấy đồng nghiệp có quan hệ khá tốt với cô ở công ty, hẹn Hạ
Ly cùng ăn bữa cơm, chia tay cô.
Họ đặt phòng riêng ở
một nhà hàng đồ Nhật, vừa ăn vừa nói chuyện.
Không phải tính chất
tụ tập họp mặt công ty, không khí tự nhiên thoải mái hơn nhiều.
Lâm Trì Vũ của bộ phận
thiết kế cũng ở đó, bưng rượu hoa mai chạm cốc với calpis soda vị bưởi của Hạ
Ly, cười nói: “Biết cô từ chức rồi nhưng vẫn rất bất ngờ.”
Hạ Ly tươi cười nói:
“Việc chuyển công tác cũng không có gì hay ho phải khua chiêng gõ trống đúng chứ.”
“Đúng. Có điều cụ thể
là công ty gì tạm thời vẫn chưa tiện tiết lộ sao.”
Hạ Ly không ngốc,
đương nhiên biết Lâm Trì Vũ có tình cảm tốt đối với cô, nhưng đợt hè năm ngoái,
bọn họ vẫn chưa kịp tiến đến bước tìm hiểu, đến thời điểm quốc khánh Hạ Ly liền
cùng Yến Tư Thời ở bên nhau rồi.
Sau đó có một lần Hạ
Ly va phải Lâm Trì Vũ ở cổng của cửa hàng tiện lợi.
Lúc đó cô và Yến Tư
Thời đang đi cùng nhau, rất tự nhiên đem chai trà đã uống được hai ngụm đưa cho
Yến Tư Thời.
Lâm Trì Vũ vừa nhìn
thấy đã hiểu rõ, sau này không còn có thể nói những chuyện không liên quan đến
công việc với cô trên wechat nữa, đến tin nhắn đã gửi trước đó, kiểu những tin
tức như triển lãm mỹ thuật cũng không thể chia sẻ được nữa.
Lâm Trì Vũ đem cốc rượu
hoa mai uống cạn, “Vậy chúc cô giáo Hạ tương lai tươi sáng.”
Bữa cơm chia tay này,
mọi người thực ra đều không uống rượu mấy, nhưng lúc giải tán, Tống Kiệu An lại
như nửa tỉnh nửa say.
Sau khi ra khỏi cửa,
Tống Kiệu An gọi Hạ Ly lại, kêu cô bớt chút thời gian, nói chuyện riêng mấy
câu.
Hạ Ly có chút cảnh
giác, nhưng dù gì cũng là trước cửa tiệm người người qua lại, cô nghĩ Tống Kiệu
An cũng không đến nỗi nói lời gì đó khác người.
Cô đứng cách Tống Kiệu
An hai bước chân, tươi cười hỏi: “Thầy Tống muốn nói gì với tôi đây?”
Tống Kiệu An nhìn cô,
“Muốn xin lỗi cô.”
Hạ Ly không hiểu nổi
những lời này từ đâu mà có.
< ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.