Ngày 28 tết, Hạ Ly và Yến Tư Thời cùng nhau trở lại Sở Thành.
Máy bay vừa hạ cánh xuống Giang Thành, Hoắc Tế Trung đã chuẩn bị sẵn xe để đón hai người.
Đi xe thêm ba giờ nữa, cuối cùng cũng đến Sở Thành.
Xe chở Hạ Ly về nhà trước, cô nói tài xế hãy lái xe đến địa chỉ XX ở khu Hoa Viên.
Yến Tư Thời hỏi: “Đã dọn vào nhà mới rồi sao?”
“Ừ, mẹ em có chút sốt ruột, vậy nên vừa làm xong thủ tục sang tên là lập tức dọn vào ở luôn.”
Khương Hồng và Hạ Kiến Dương muốn phải dọn sang nhà mới trước khi tết đến.
Bọn họ đã có kế hoạch đi xem nhà từ lâu rồi, lúc ban đầu định là sẽ mua một căn nhà đã xây thô, nhưng sau đó đi qua một khu dân cư mới xây dựng được 3 năm để xem mấy căn hộ được chủ nhà rao bán lại thì Khương Hồng bèn bắt đầu có ý định sẽ mua nhà đã qua sử dụng luôn —— Nhà xây thô sau khi hoàn tất thủ tục thì cũng phải đợi một thời gian để hoàn thiện, hoàn thiện xong còn phải để cho nó thông gió ít nhất hơn 3 tháng, như vậy đến ngày tháng năm nào mới có thể dọn vào để ở chứ.
Căn hộ đã qua sử dụng mà họ chọn thì lại đã có đầy đủ hết rồi, vì người nhà của chủ căn hộ bị bệnh nặng nên họ mới phải bán vội để kiếm đủ tiền chạy chữa.
Khương Hồng cũng đã đi xem rất nhiều lần, bà cảm thấy rất hài lòng với thiết kế cùng hướng của căn hộ, ngay cả cách trang trí theo phong cách đơn giản ở bên trong cũng rất là ưng ý.
Chỉ có một vấn đề duy nhất, đó chính là căn hộ này rộng đến 120 mét vuông, ba phòng hai sảnh, rộng hơn 20 mét vuông so với dự tính ban đầu của họ.
Hạ Ly cũng tranh thủ nghỉ cuối tuần để trở lại Sở Thành một chuyến, cô đi xem căn hộ kia thì thấy điều kiện quả thực là rất tốt, thế là nói hai người hãy làm thủ tục luôn đi.
Tiền đặt cọc cô sẽ bỏ ra một phần, phần còn lại lấy tiền của hai người thêm vào là vừa vặn đủ. Mặc dù sau đó trả tiền vay ngân hàng có hơi vất vả một chút nhưng sau này không cần phải thuê nhà nữa, số tiền trước đây dùng để trả tiền thuê nhà hằng tháng cũng có thể đắp vào khoản đó.
Sau đó mất một tháng để làm các thủ tục vay tiền, rồi đến Cục Quản lý nhà và thị trường bất động sản để sang tên, cứ thế thì khoảng đầu tháng một là họ có thể lấy được sổ đỏ rồi.
Khương Hồng không thể chờ nổi nữa, bắt đầu vội vàng chuyển nhà, bà muốn tất cả phải xong xuôi trước tết, như vậy cuối năm cả nhà có thể ăn tết ở nhà mới luôn rồi ——
Nếu Hạ Ly muốn dẫn bạn trai về nhà ăn cơm thì nhà cửa cũng trông ra vẻ đàng hoàng hơn.
Không bao lâu, xe đã chạy đến cửa khu dân cư.
Yến Tư Thời cũng đi xuống xe, ra phía sau hỗ trợ cô lấy hành lý.
Hạ Ly kéo lên tay kéo của vali cầm ở trên tay, rồi quay qua hỏi Yến Tư Thời: “Mùng bốn qua nhà em ăn cơm được không?”
Tết Nguyên Đán năm 2018 đến rất muộn, ngày 15 tháng 2 là đêm giao thừa, vậy mùng bốn là ngày 19 tháng 2, chính là sinh nhật của Yến Tư Thời.
Yến Tư Thời gật đầu, lại hỏi: “Thế còn ngày mai?”
“Ngày mai……” Hạ Ly giật mình bây giờ mới chợt nhận ra: “Trời ơi, bận quá nên em quên mất, em còn chưa chuẩn bị quà gì cho anh hết.”
“Quà cáp không quan trọng.” Yến Tư Thời xoa xoa đầu của cô: “Sáng mai anh đến đón em nhé. 9 giờ hay 10 giờ thì được đây?”
“10 giờ đi, em muốn ngủ nướng nhiều một chút.”
“Vương Sâm cũng trở lại Sở thành, giữa trưa ngày mai chúng ta cùng đi ăn một bữa cơm với cậu ấy đi.”
“Chỉ có mình cậu ta thôi sao?”
“Hình như là vậy.”
Tài xế ở trong xe nhìn thấy hai người dường như có rất nhiều chuyện nói mãi không hết vậy, mấy lần định nhắc nhưng lại thôi, cuối cùng vẫn phải mở cửa sổ ra nhắc nhở một câu, nói là ở cửa khu dân cư có gắn camera, nên xe không thể đậu ở đây lâu được.
Yến Tư Thời vòng tay ôm chặt lấy Hạ Ly, cúi đầu nói: “Ngày mai gặp lại.”
“Ngày mai gặp lại.” Cô cũng đáp lại.
Cô cứ có cảm giác mỗi lần bọn họ ôm tạm biệt nhau là lại thấy lưu luyến không muốn tách ra.
Khương Hồng đã bố trí nhà mới gọn gàng ngăn nắp hết mọi thứ đâu vào đó.
Trước cửa dán câu đối tết, kế bên kệ tivi cũng được đặt một chậu tắc nho nhỏ, trên bàn thì được bày biện đủ loại bánh kẹo cùng trái cây.
Khương Hồng vui vẻ dẫn Hạ Ly đi tham quan khắp căn hộ, cuối cùng dẫn cô đến một căn phòng rồi nói: “Đây chính là phòng ngủ của con đó, đã kêu cha con mua bàn cùng với kệ sách mới rồi, tất cả đống sách vở của con đều dọn hết sang đây luôn rồi đấy.”
Diện tích của căn phòng không lớn nhưng sạch sẽ ngăn nắp, tủ quần áo, kệ sách cùng với cái bàn đều là màu trắng.
“Mẹ mua cho con nguyên bộ drap giường mới luôn đó, không biết con có thích màu sắc như vậy không.”
“Con cả năm cũng về nhà không được mấy ngày, mẹ mua bộ mới làm gì cho tốn kém chứ.”
Khương Hồng cười cười: “Thì đây là nhà của chúng ta mà.”
Hạ Ly không biết vì cái gì mà đôi mắt có chút cay cay.
Hồi tiểu học ở cùng với ông bà, đến khi lên cấp 2 thì đến Sở thành ở nhà mướn, lên cấp 3 thì ở ký túc xá được một thời gian, sau đó thì chuyển ra ngoài ở trong cái căn phòng có mấy mét vuông. . .
Có được một căn phòng riêng thuộc về chính mình là ước mơ mà cô tha thiết muốn có được trong suốt quãng đời học sinh của mình.
Khương Hồng bỗng nhiên “A” một tiếng, giống như nhớ ra điều gì, bà đi đến kệ sách, mở ra ngăn tủ phía dưới rồi lấy ra một cái hộp sắt: “Bị khóa rồi, cũng không biết bên trong để thứ gì nên cũng không dám vứt đi, dọn qua đây cho con luôn.”
Hạ Ly ngẩn ra, đưa tay nhận lấy cái hộp sắt.
Khương Hồng nói cô đi nghỉ ngơi đi, bà ra ngoài chuẩn bị cơm tối.
Hạ Ly lắc lắc hộp sắt, nghe tiếng đồ vật ở bên trong va chạm vào hộp.
Hình như sau khi lên năm hai đại học thì cô không mở nó ra lần nào nữa, không biết chìa khóa bị ném đến góc nào rồi.
Lục qua lục lại khắp các nơi, tất cả đồ vật trước kia của cô đều được dọn qua đây hết rồi nhưng cũng không còn để ở vị trí cũ nữa
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.