Mười Một Năm Hạ Chí

Chương 48: Hóa ra là cậu


11 tháng

trướctiếp

Sáng sớm ngày hôm sau, ba người tinh thần vui vẻ rời khỏi đảo Ngư.

Văn Sơ Bạch không hề khách khí khiến Yến Tư Thời bắt buộc phải mua vé máy bay khoang hạng nhất, nếu không thì có thể không có lần sau nữa.

Trên máy bay, Hạ Ly cầm lấy cuốn tạp chí của hãng hàng không này, đặt lên trên bàn lật mở.

Cô quan sát thấy Yến Tư Thời ngồi ở vị trí bên cạnh cứ luôn nhìn cô mãi, cô quay đầu hỏi: “Sao vậy?”

Vừa lật tạp chí, Hạ Ly vừa tùy ý hỏi: “Hôn lễ của Lâm Thanh Hiểu và Nhiếp Sở Hàng, cậu có tới không?”

“Nhiếp Sở Hàng mời tôi rồi, nhưng tôi... ...”

Hạ Ly nghe trong ngữ khí của anh có vài phần do dự, quay sang nhìn anh, anh nhẹ nhàng thu lại ánh mắt, tựa như đang cân nhắc xem phải giải thích thế nào.

“Nếu như có kế hoạch khác, không đi cũng không sao.”

Yến Tư Thời lắc đầu, ngữ khí nhạt nhòa, “Rất nhiều năm tôi chưa về Sở Thành rồi. Có một số hồi ức không vui lắm... ...”

Trái tim Hạ Ly thoáng đau, do dự một chút rồi vẫn hỏi: “... ... Bởi vì mẹ cậu sao?”

Rất lâu sau, Yến Tư Thời mới nhẹ nhàng lên tiếng “Uh”.

Hạ Ly không hỏi tiếp nữa, vì cô nhìn ra trong đáy mắt Yến Tư Thời có vài phần đau thương ẩn giấu.

Họ đã có một khởi đầu tốt đẹp, không nhất thiết phải gấp gáp vào lúc này.

Cô nói: “Không đi cũng không sao, dù gì cũng chỉ là hôn lễ kiểu ăn tiệc, tổ chức ở chỗ nho nhỏ xem ra cũng không có gì đặc sắc.”

Yến Tư Thời gật đầu, không nói gì nữa.

Hạ Ly cưỡi ngựa xem hoa lật hết cuốn tạp chí trong tay, liếc nhìn Yến Tư Thời một cái, chợt nói: “Có chuyện này, tôi cân nhắc xong rồi.”

Yến Tư Thời nhìn về phía cô: “Hử?”

Cô chớp chớp mắt, nhẹ nhàng cười nói: “Trưa nay, cậu có thể mời tôi ăn cơm.”

Yến Tư Thời cười nhẹ một tiếng, “Được. Cảm ơn cậu đã cho tôi cơ hội này.”

/

Hôn lễ của Lâm Thanh Hiểu và Nhiếp Sở Hàng, chốt vào ngày mùng bốn tháng mười.

Chiều mùng hai, Hạ Ly đưa Khương Hồng đi dạo phố làm tóc ở đường Thiên Tinh, lúc rảnh liền lấy điện thoại ra xem, phát hiện Lâm Thanh Hiểu và Nhiếp Sở Hàng tạm thời kéo cô vào nhóm khách mời hôn lễ, đột nhiên bắt đầu thêm vào nhóm.

Kéo lên trên, mới biết là có người đề nghị mở một bữa tiệc độc thân, vừa hay mọi người có thể tụ tập, nếu không hôm tổ chức hôn lễ vội vàng quá, sau khi hôn lễ kết thúc, mọi người ai cũng có kế hoạch của người đấy, rồi lại lần lượt rời khỏi Sở Thành.

Ai được thêm vào đều phải tham gia.

Hạ Ly cũng tham gia theo.

Đợi một lúc sau vào nhóm xem lại, địa điểm và phân công công việc đã chốt xong rồi, người thì chuẩn bị rượu thuốc, người thì phụ trách đồ ăn vặt và hoa quả... ... Thậm chí còn có người làm hẳn một danh sách đơn giản bằng excel, quyền hạn trách nhiệm minh bạch rõ ràng.

Có người hỏi trong nhóm: lớp 7 và lớp 18 cùng tham gia à?

Một bạn lớp 18 trả lời: sao vậy, lớp 7 các cậu không muốn chơi cùng với chúng tôi sao?

Có người liền dỗ dành: như này không phải rất tốt à? Lớp 7 con gái đông, lớp 18 con trai đông, tối nay mọi người nhìn lại nhau xem, biết đâu sau khi tốt nghiệp bao nhiêu năm như vậy, bỗng nhiên lại nhắm trúng ai thì sao?

Khương Hồng làm tóc tốn không ít thời gian, sau khi đợi bà làm xong, Hạ Ly mới xem qua địa chỉ được chia sẻ trong nhóm.

Là một căn biệt thự, không biết bạn học nào đã cung cấp nơi này.

Sau khi vào trong lại thấy không ồn ào như Hạ Ly nghĩ, trong loa đang phát bài hát mà lúc bọn họ còn đi học rất thịnh hành, Châu Kiệt Luân Lâm Tuấn Kiệt Tôn Yến Tư Ngũ Nguyệt Thiên vân vân.

Trên bàn bầy đầy hoa quả đã bổ, đủ các loại đồ ăn vặt và đồ ăn nhẹ, các loại đồ uống rượu nước đều thoải mái dùng.

Hạ Ly tìm đến Lâm Thanh Hiểu và Nhiếp Sở Hàng trước,  chào hỏi hai người họ một tiếng.

Tóc của Lâm Thanh Hiểu vừa mới được nhuộm lại mấy ngày trước, rất đẹp lại có ánh màu nâu hạt dẻ, móng tay cũng là vừa mới làm, là kiểu đá mắt mèo màu hồng nhạt.

Tối nay đã có vô số người khen cô ấy xinh đẹp, còn có người buông lời: muốn cướp thân thì đây chính là cơ hội cuối cùng rồi, nắm chặt nhé.

Nhiếp Sở Hàng bảo bọn họ đừng quậy, để tu thành chính quả anh ấy đã tiêu tốn biết bao công sức, còn một bước nữa là đến cửa rồi mà lại bị người ta chặt mất, anh ấy thật sự là đến mạng cũng chẳng còn nữa rồi.

Hạ Ly lại đi tìm Từ Ninh, cô ấy đang lôi kéo một bạn học đang công tác trong lĩnh vực hàng không vũ trụ của lớp 18 nói chuyện, cô ấy nói cô ấy đang tiếp nhận một cuốn sách về chủ đề hàng không vũ trụ, nên muốn thu thập trước thông tin.

Hạ Ly không quấy rầy nữa, đi đến bên bàn ăn lấy đồ uống.

Có người vỗ nhẹ lên vai cô.

Quay đầu lại nhìn, là Âu Dương Tịnh.

Hạ Ly cười nói: “Không phải cậu nói mai mới quay về sao?”

“Nghĩ đi nghĩ lại vẫn nên về trước một hôm. Mình sợ ngày mai trên đường về nghỉ ngơi không tốt rất dễ phù nề, ngày kia trang điểm sẽ không đẹp.”

Âu Dương Tịnh là một trong bốn phù dâu của Lâm Thanh Hiểu.

“Bạn trai của cậu không đến cùng cậu sao?”

Âu Dương Tịnh lắc đầu, “Chưa đến lúc đưa về gặp phụ huynh.”

Âu Dương Tịnh nhìn cô, cười nói: “Thế còn ai đó đâu? Cậu ấy không đến à?”

“Nhiếp Sở Hàng có mời cậu ấy, có điều cậu ấy nói không đến.”

“Các cậu bây giờ tình hình thế nào? Sau cái lần kinh động lớp 7 để tìm người đó đã không đi học tiếp nữa rồi phải không?” Âu Dương Tịnh cười hỏi.

“Cái này... ... Khi nào có thời gian ăn cơm riêng với cậu thì nói sau nha. Cậu cũng khó hẹn quá cô giáo Âu Dương.”

“Cũng chẳng còn cách nào, bọn mình phải tập luyện quá nhiều, lại không thể dễ dàng xin nghỉ.”

Bọn họ đang nói chuyện, lại có người đến rồi.

Là Tiêu Vũ Long, trong tay còn

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp