Hạ
Ly sau khi trở về từ San Francisco không lâu, đã có nhà tuyển dụng tìm đến liên
hệ.
Tân
Thành – một công ty khoa học kỹ thuật chuyên nghiên cứu phát triển về động cơ
không người lái rất hứng thú với lý lịch của cô, đã mời cô đến để trao đổi.
Hạ
Ly đã từng nói chuyện riêng qua điện thoại với 2 vị chủ quản bộ phận của công
ty này mấy lần, đối phương rất hài lòng về cô, mời cô đến Tân Thành một chuyến
để nói chuyện trực tiếp một cách chi tiết hơn, Hạ Ly cũng đã tranh thủ cuối tuần
bay đến Tân Thành.
Sau
khi trở về, công việc một lần nữa rơi vào guồng cường độ cao, mùa thu phải tổ
chức họp báo sản phẩm mới toàn cầu, bộ phận tuyên truyền và tiếp thị cực kỳ bận.
Đúng
vào thời gian này, Hạ Ly nhận được tin tức từ trong nhà.
Tháng
5 Khương Hồng làm kiểm tra sức khỏe, siêu âm B phát hiện ở ngực trái có một cái
nang, bác sỹ kiến nghị bà qua thời gian này thì kiểm tra lại.
Hai
ngày nay khi tắm Khương Hồng sờ đến cái nang kia có vẻ như to lên, đi chụp lại
phim phát hiện kích thước đã 4cm. Chỉ có điều cái nang đó đường biên thông
thoáng, tiếng vang rõ ràng, siêu âm B sơ bộ phán đoán là khối U, lành tính nhưng
có khả năng sẽ to lên, kiến nghị phẫu thuật cắt bỏ mang đi kiểm tra.
Khương
Hồng liền nói, muốn nhân lúc trước khi học sinh khai giảng đi làm phẫu thuật,
sau khi khai giảng, lớp bán trú lại phải đón 1 đám học sinh mới, lúc đó sẽ khá
là bận.
“Không
cần đâu, Nhất Y đắt đỏ, hơn nữa không biết có xếp được giường phẫu thuật
không.”
Cả
cái Sở Thành này Nhất Y chính là bệnh viện 3A, các huyện thị xung quanh thấy bệnh
nặng mới chạy đến.
Hạ
Ly trầm ngâm nói: “Vậy lại đi bệnh viện bảo vệ sức khỏe bà mẹ trẻ em kiểm tra một
lượt, phẫu thuật cũng cố gắng làm ở đó. Làm phẫu thuật vú họ chuyên nghiệp hơn
chút.”
Qua
mấy ngày, Khương Hồng nói với Hạ Ly, kết quả kiểm tra lại ở bệnh viện Bà mẹ trẻ
em cũng giống như bệnh viện kia.
Khương
Hồng bảo cô không phải về, bác sĩ nói không tính là phẫu thuật lớn, làm phẫu
thuật nhỏ 3 ngày là có thể ra viện.
Hạ
Ly rốt cuộc không yên tâm, cuối cùng vẫn xin nghỉ phép hai ngày, chiều thứ 4
sau khi tan làm đáp máy bay đến Giang Thành, rồi ngồi xe buýt về Sở Thành.
Đến
Sở Thành đã là sáng sớm, sớm đã qua thời gian thăm nom của bệnh viện.
Hạ
Ly ngủ một đêm ở nhà, trưa ngày thứ hai đến bệnh viện chờ mẹ phẫu thuật.
Lúc
Hạ Ly liên hệ với Hạ Kiến Dương hỏi số phòng mới biết Khương Hồng nằm viện Nhất
Y.
Mà
không ngờ đến La Vệ Quốc cũng ở đó, ông ấy mang theo bó hoa và giỏ quả, cực kì
nhiệt tình khiến Hạ Ly cảm thấy rất xa lạ - -
Từ
trước đến nay, La Vệ Quốc rất quan tâm đến gia đình cô, kỳ thực đều mang chút ý
vị từ trên nhìn xuống, lần này lại có chút lấy lòng.
Nói
chuyện phiếm vài câu, y tá đã đẩy Khương Hồng vào phòng phẫu thuật.
Vì
trong xưởng vẫn còn việc La Vệ Quốc bèn rời đi trước, nói buổi tối có thời gian
sẽ lại đến xem.
Thời
gian đợi ca phẫu thuật kết thúc, Hạ Ly hỏi Hạ Kiến Dương: “Bố mẹ chẳng phải vẫn
chê Nhất Y đắt sao? Lần này sao lại nghĩ thông rồi?”
Bố
mẹ Hạ Ly bình thường bị bệnh nhẹ đau nhẹ, có thể giải quyết ở phòng khám thì giải
quyết ở đó, không thể giải quyết mới đi bệnh viện, nhưng đầu tiên nhất định
không phải là Nhất Y.
Hạ
Kiến Dương có chút ấp úng, “Nhất Y dù gì cũng là 3A, an toàn hơn chút.”
Hạ
Ly gật gật đầu công nhận, “Vẫn may có giường.”
Hạ
Kiến Dương cũng nói: “Vận may tốt.”
Hạ
Ly lại nhìn ra sắc mặt cha có chút không tự nhiên, ông ấy là người vốn có vài
phần ngờ nghệch, một khi xuất hiện trạng thái này, biểu hiện liền rất rõ ràng.
Hạ
Ly hiểu: “Là chú La giúp đỡ đúng không.”
Hạ
Kiến Dương gật gật đầu, ánh mắt lại có đôi phần né tránh.
Ca
phẫu thuật rất nhanh, chưa đến hai tiếng mẹ Hạ Ly đã được đẩy ra từ phòng phẫu
thuật.
Khương
Hồng vừa tỉnh sau gây mê, ý thức vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, sau khi đến phòng
bệnh chưa bao lâu liền ngủ thiếp đi.
Hạ
Kiến Dương xuống tầng mua bữa trưa, Hạ Ly ở lại phòng bệnh chăm sóc.
Cô
ngồi ở đầu giường, nhìn bình truyền dịch, xoa xoa mu bàn tay của Khương Hồng,
có chút lạnh, lại xoa xoa chân, cũng lạnh, liền gài chăn cẩn thận lại chút.
Không
bao lâu, ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân.
Hạ
Ly ngẩng đầu nhìn, người đẩy cửa bước vào khiến cô kinh ngạc – –
Là
Đái Thụ Phương và Hoắc Tế Trung.
Hạ
Ly vội vàng đứng dậy, chào hỏi hai người.
Đái
Thụ Phương cũng hơi giật mình, cười nói: “Tiểu Hạ xin nghỉ về rồi à?”
“Vâng
ạ, về vẫn yên tâm hơn chút.” Hạ Ly vô cùng khó hiểu về việc họ có mặt ở đây, “
Hai vị sao lại...”
“Ồ,
chúng ta qua đây có việc, vừa hay qua xem xem.” Đái Thụ Phương đem hoa hướng
dương ôm trong tay đặt lên tủ đầu giường, bước đến bên giường quan sát tình
hình của Khương Hồng, rồi lại nhìn số liệu trên máy cùng bình truyền dịch và
danh sách tiêm hôm nay.
“Đái
lão sư, ý cháu là...”
Đái
Thụ Phương quay đầu nhìn cô, cười nói: “Thằng bé không cho chúng ta nói cho
cháu”
“Thằng
bé” là ai, thông minh như Hạ Ly, sao lại không đoán được.
Nhất
định là Yến Tư Thời nhờ hai người chiếu cố đến bố mẹ cô, hơn nữa nhà La Vệ Quốc
và nhà cô khá gần, lại thường xuyên qua lại trước nhà Hoắc Tế Trung, với tư
cách là người trung gian, tự nhiên có tin tức gì đầu tiên sẽ trực tiếp báo cho
hai người.
Cho
nên La Vệ Quốc mới thay đổi thái độ thông thường, thái độ cẩn trọng.
Ông
ấy vốn là người nhạy cảm, rất biết đánh giá tình hình.
Đái
Thụ Phương cùng Hạ Ly hỏi han mấy câu về tình hình cuộc sống và công việc gần
đây, liền chuẩn bị đi, nói là buổi trưa có hẹn ăn cơm rồi, thực sự không thể ở
lâu.
Hạ
Ly tiễn hai người ra đến cửa phòng bệnh.
Đái
Thụ Phương lúc này mới cười nói: “Tiểu Yến vẫn phải phiền Tiểu Hạ chăm sóc nhiều.”
Hạ
Ly có đôi chút bất an: “Cháu... ...”
“Ý
của ta là, Tiểu Yến bây giờ không qua lại nhiều với bạn học cũ, cũng chẳng thể
nào quen bạn mới. Thằng nhóc này không giỏi biểu đạt, bất kể xảy ra chuyện gì
cũng đều tự mình ôm lấy. Chúng ta ngược lại mong rằng thằng bé ích kỷ một chút.
Tiểu Hạ bình thường cuối tuần cháu có thời gian, hãy cùng thằng bé ăn bữa cơm,
xem triển lãm, kêu nó đừng ở một mình mãi thế, chúng ta cũng có thể yên tâm
hơn... ...”
Đối
diện với ánh mắt mong chờ của Đái Thụ Phương, Hạ Ly không thể không gật đầu.
Đái
Thụ Phương thở dài: “Cháu là đứa bé tốt.”
Trong
lời nói ẩn ý đôi phần tiếc nuối.
Hạ Ly nghĩ, Yến Tư Thời dặn dò họ không nói cho
cô, nhất định là nhắc nhở rồi, đừng làm phiền, đừng làm cô cảm thấy gánh nặng.
Hai
người rời đi không bao lâu, Hạ Kiến Dương đã mua cơm về.
Hạ
Ly không thấy ngon miệng, nhặt vài hạt cơm, nuốt không trôi, cô nói với Hạ Kiến
Dương việc vừa nãy hai người đến thăm, Hạ Kiến Dương rất kinh ngạc.
“Cha,
Hoắc tổng bọn họ quan tâm đến nhà chúng ta bao lâu rồi?”
Hạ
Kiến Dương chỉ đành nói sự thật: “Một thời gian rồi. La Vệ Quốc không cho chúng
ta nói với con, nói là Tiểu Yến tổng kia dặn dò. Việc này chúng ta cũng không
muốn phiền đến Hoắc tổng bọn họ, là La Vệ Quốc đến tìm chúng ta ăn cơm, cha nói
mẹ con phải nhập viện rồi. Ông ấy liền tự mình báo cho Hoắc tổng, Hoắc tổng trực
tiếp kêu người sắp xếp đưa cha mẹ đến Nhất Y làm phẫu thuật, bảo cha mẹ không cần
lo lắng, sẽ sắp xếp bác sĩ tốt nhất mổ chính.”
“Ngoài
việc này ra, còn việc nào khác nữa không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.