Hạ
Ly cũng không ngủ quá lâu, chỉ sau khoảng nửa giờ đã tỉnh lại.
Ánh
lửa trong lò sưởi, áo khoác lông vũ phủ trên người, cùng với tuyết bay không ngừng
nghỉ ngoài cửa sổ thủy tinh, đều làm cô thoáng hoảng hốt, sau đó mới dần dần nhớ
lại nguyên nhân kết quả.
“Tỉnh
rồi à?”
Hạ
Ly gật gật đầu, đầu rời khỏi vai Yến Tư Thời.
“Muốn
ở lại đây một lát, hay chuẩn bị trở về.”
Hạ
Ly cầm điện thoại nhìn thời gian: “Trở về đi.”
“Để
tôi lái xe cho.” Hạ Ly đề nghị.
Sau
khi thu dọn đồ đạc, Yến Tư Thời bàn giao lại cho nhân viên ở đây, sau đó hai
người trở lại xe.
Lúc
này đã gần ba giờ sáng, lái xe trở về phải mất gần ba tiếng nữa.
Đến
giờ Yến Tư Thời chưa nghỉ ngơi một giây nào.
Yến
Tư Thời nói: “Không cần, cậu cứ ngủ trên xe một lát đi. Tôi có thể xin nghỉ
phép.”
“Cậu
chắc chắn là được chứ?”
“Vậy
nếu cậu thấy buồn ngủ thì có thể gọi tôi dậy đổi phiên bất cứ lúc nào.”
“Được.”
Trước
khi xe xuất phát, Hạ Ly liếc nhìn tòa nhà sáng rực ánh đèn lần cuối: “Đây là
khu nghỉ dưỡng trượt tuyết trong nhà phải không?”
“Ừm.”
Cô
không hỏi chi tiết nó ở đâu.
Những
điều không biết thì chính là bí mật.
Trên
đường trở về, tiếng gió khẽ khàng ngoài cửa xe dường như cũng vang vọng trong đầu
cô suốt cả quãng đường.
Khi
nửa tỉnh nửa mê, nó khiến cô nhớ lại chuyến xe buýt đêm từ thị trấn Tụ Thụ trở
lại thành phố khi cô còn học trung học.
Giống
như lái xe tro ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.