Sau khi tan làm, Hạ
Ly cố kéo dài một chút cuối cùng không chịu hoàn thành công việc một lèo, ý định
lấy việc này trốn khỏi teambuilding, nhưng Tống Kiệu An không cho cô thực hiện
được.
Làm tổ trưởng, với
nội dung công việc của cô, anh ta rõ như lòng bàn tay.
Lúc này vừa mới
hoàn thành một hạng mục, hạng mục tiếp theo còn đang trong giai đoạn điều tra
nghiên cứu, có bận đi chăng nữa thì có thể bận cái gì?
Gửi email báo cáo
hàng ngày đi, Hạ Ly tắt máy tính, cầm túi xách và áo khoác lên, cô thừa dịp lúc
Tống Kiệu An đi vệ sinh mà xuất phát cùng với mấy đồng nghiệp nữ khác trong bộ
phận.
Tống Kiệu An có một
chiếc xe, Hạ Ly rất sợ đến lúc đó anh ta sẽ nói chở cô qua đó cùng.
Hạ Ly nhạy bén, biết
rõ ý đồ của Tống Kiệu An.
Thật ra cô không
ghét bản thân Tống Kiệu An, dù sao làm dưới quyền anh ta ba năm, lúc ấy lần đầu
tiên ra nước ngoài công tác, chi tiết nhỏ đến mức như là đưa Visa thế nào cũng
đều là anh ta chỉ dạy tỉ mỉ.
Chỉ là với anh ta
cô không có cảm giác nào khác ngoài bạn bè.
Cấu hình nhân viên ở
bộ phận bọn họ tương đối thiên về trẻ hóa, công ty cũng không có quy định cấm
tình yêu văn phòng.
Thái độ của Tống Kiệu
An với Hạ Ly, trong bộ phận đều nhận ra đôi chút, có khi còn sẽ theo đó mà trêu
chọc một hai câu.
Chính là vì như thế,
Hạ Ly vô cùng chú ý đến cảm giác về chừng mực khi ở cùng Tống Kiệu An, sợ thái
độ không đủ rõ ràng khiến Tống Kiệu An hiểu lầm, cũng sợ thái độ cứng quá sẽ
khiến đôi bên cùng xấu hổ.
Hạ Ly và mấy đồng
nghiệp nữ kia đến SO3 trước.
Tống Kiệu An chạy đến
ngay sau đó.
Người ngồi cạnh Hạ
Ly, giờ phút này lại chủ động đứng lên nhường chỗ ngồi cho Tống Kiệu An rồi cười
nói: “Anh Tống đến đây ngồi!”
Hạ Ly cũng không thể
ngăn cản người khác nhường chỗ ngồi, chỉ đành lúng túng mà quay mặt đi, bưng ly
nước lên uống.
Sau khi Tống Kiệu
An ngồi xuống thì hỏi cô: “Sao mới chớp mắt một cái đã không thấy tăm hơi rồi?”
“Có đề tài nói chưa
xong với đám Sara nên cùng đến đây.”
“Muốn gọi chút đồ
ăn vặt trước không? Đám hành chính thống nhất đặt theo phần ăn, phải đợi người
đến đông đủ mới có thể lên đồ.”
Hạ Ly lắc đầu:
“Không cần, tôi vẫn chưa đói lắm.”
Không muốn nói chuyện
với Tống Kiệu An ngoài đề tài công việc, thế là cô bèn lấy điện thoại ra, giả vờ
muốn trả lời tin nhắn Wechat của bạn bè quan trọng, vừa gõ chữ, vừa có chút qua
loa lấy lệ mà trả lời chủ đề của Tống Kiệu An.
Quả đúng như vậy,
chưa được một lát, hình như Tống Kiệu An đã cảm thấy tẻ nhạt nên quay đầu trò
chuyện với đồng nghiệp bên kia.
Mọi người lần lượt
đến quán, lúc gần như sắp đến đông đủ thì bắt đầu lên món.
Teambuilding của bọn
họ bao nửa quán, ghép bàn lại thành hai cái bàn dài. Lãnh đạo cho người của hai
bộ phận ngồi lẫn lộn với nhau, bên bàn của Hạ Ly cũng bị nhét không ít người của
bộ phận thiết kế.
Bữa tối bắt đầu, Tống
Kiệu An làm lãnh đạo nhỏ, đương nhiên phải phụ trách làm sinh động bầu không
khí.
Hạ Ly rất vui khi
anh ta không rảnh chú ý đến mình, thế là mừng rỡ cắm đầu ăn rồi lén lướt điện
thoại, gần như là không tham gia bất cứ chủ đề lớn nào.
Ngồi ở một bên khác
của cô, là một đồng nghiệp nam của bộ phận thiết kế bị lãnh đạo “Điều” sang đây
lúc nãy, cũng không hay tham dự vào các chủ đề, trái lại còn yên lặng mà quan
sát Hạ Ly một hồi lâu.
Lúc Hạ Ly buông điện
thoại, lúc rót cho mình thêm nước trái cây thì đồng nghiệp nam kia lên tiếng:
“Cô là Sherry phụ trách hạng mục New York lần trước đó?”
Hạ Ly đưa mắt nhìn
lại rồi mỉm cười nói: “Đúng vậy.”
“Tôi cũng từng tham
dự thiết kế truyền đạt thị giác của hạng mục này, có từng làm việc với cô trên
WeChat.”
“Tiền bối Zack?”
Ngón tay của vị đồng
nghiệp nam kia chạm vào chóp mũi một chút, có hơi xấu hổ: “Gọi t� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.