Đôi mắt Doanh Hoài Kỵ ánh lên như chuông vàng, Tiêu Tồn Ngọc cảm thấy mình như con tiểu yêu trốn dưới gầm giường, trong nháy mắt không có chỗ che thân.
Trầm ngâm một lúc rồi lại nói: “Ta thực sự không có lừa ngài, lúc trước nếu ngài có hỏi ta là nam hay nữ thì có lẽ ta sẽ nói thật, nhưng không...... Không có ai đề cập tới.....nThái Tử Điện Hạ, hai ta dù sao cũng đã từng học một chỗ, xem như là vì tình bạn cũ......”
“......” Sau một khắc, cả người Tiêu Tồn Ngọc lắc lư một cái, lại bị người trước mặt ôm lấy.
Cả người đều bị hắn ôm trong ngực, không thể động đậy, thậm chí còn ngửi thấy mùi trà nhàn nhạt trên người hắn.
Tiêu Tồn Ngọc sợ hết hồn: “Chuyện này là tình cảm huynh đệ, ý ta cũng không phải cái này!”
Nàng bắt đầu giãy giụa. 
“Đừng động đậy.” Doanh Hoài Kỵ chỉ nhẹ nhàng nói một câu, giọng nói có chút bất lực, như đang nhẹ nhàng thở phào, giống như tìm được tia sáng duy nhất khi rơi xuống vực sâu vạn trượng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play