Tiêu Tồn Ngọc nói với vẻ rất đàng hoàng trịnh trọng, tiếp đó nàng vô cùng chờ mong nhìn Bảo Nghi Công chúa.
Bảo Nghi Công chúa ngơ ngác một lúc: “Thuật, thuật âm dương?”
“Đúng vậy, người nhìn xem, đây là la bàn ta mới mua!” Tiêu Tồn Ngọc mò tìm trong ngực, liền lấy ra một thứ, giơ lên như dâng tặng, sau đó chỉ cho Bảo Nghi Công chúa xem. Tiếp đó nàng cười tủm tỉm nói: “Ta nghĩ, người có phúc phận như ta, nhận được ánh mắt xem trọng của Công chúa, tất nhiên là do thường ngày ta làm nhiều chuyện tốt nên mới có phúc báo. Nếu đã như thế, sau này ta sẽ càng thêm nghiêm túc chăm chỉ! Công chúa nhất định không biết gần đây ta đã đào được bao nhiêu thi thể đâu? Được ba mươi lăm người rồi đó!”
 “Ba mươi lăm người này, chính là có người ngoài ý muốn rơi xuống nước mà chết, có người thì bị người khác giết hại, trầm mình nơi đáy sông. Thi thể vốn dĩ không rõ tung tích đều được ta tìm thấy. Đống xương trắng kia chồng chất rất cao! Nhưng mà ta đã dùng số tiền ít ỏi còn thừa lại mua vài cỗ quan tài mỏng. Chờ ta tích lũy thêm ít tiền sẽ chôn cất từng người, hi vọng bọn họ dưới cửu tuyền có thể an nghỉ!” C a l a n t ha - T Y T - Đọc truyện miễn phí trên ứng dụng t y t
Trong lời nói của Tiêu Tồn Ngọc lộ ra cảm xúc mạnh mẽ cuồn cuộn, trong mắt ẩn chứa vẻ si mê và khát khao đối với tương lai.
Bảo Nghi Công chúa nghe đến ngơ ngẩn. Nhạc Nghi Công chúa cũng nhìn nàng với ánh mắt không thể tưởng tượng nổi.
“Ngươi nói gần đây ngươi… đi đào thi thể!” Bảo Nghi Công chúa vội vàng lui về phía sau hai bước, lập tức cảm thấy Tiêu Tồn Ngọc vô cùng dơ bẩn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play