Lang quân như vậy, cho dù có tinh nghịch thì vẫn sẽ khiến người khác ưa thích.
Không nghĩ tới, người thô kệch như Tiêu tướng quân lại có một đích tôn tử thanh tú thế này.
“Hôm nay theo ý chỉ của điện hạ, lão thần đã chờ sẵn ở nhà, chỉ là không biết điện hạ có gì phân phó, trong lòng luôn vạn phần thấp thỏm. Mặc dù lão thần đã không còn quan tâm chuyện triều chính nhưng nếu điện hạ phân phó, chắc chắn sẽ xông pha khói lửa không chối từ.” Sau khi Dư lão nhìn Tiêu Tồn Ngọc thì quay ra, cực kỳ khoan dung nói với thái tử.
Trước kia, khi thái tử tới nước Xương xa xôi thì ông ta vẫn còn ở trong triều.
Khi ấy thánh thượng mới đăng cơ được vài năm, lúc đó đúng thời kỳ căng thẳng nhất, khăng khăng muốn liên minh với nước Xương để nuốt trọn nước Lệ, muốn cản cũng không được.
Những năm qua, trơ mắt nhìn mấy vị hoàng tử khác học hành bình thường, biểu hiện cũng tàm tạm, trong lòng ông ta thấy rất đáng tiếc.
“Các lão hiểu lầm, cô không phải muốn nói chuyện triều chính.” Doanh Hoài Kỵ cười cười, “Là hôm nay Tiêu Thất tiểu lang quân có chuyện muốn bàn bạc với các lão và Dư cô nương, lại không muốn tùy tiện quấy rầy, sau khi nghe xong, cô cảm thấy chuyện này rất quan trọng đối với Dư lão nên đã chủ động dẫn hắn tới, các lão chớ có trách hai người chúng ta tới quấy rầy mới phải.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT