Tiêu Tồn Ngọc suy nghĩ cả nửa canh giờ rồi ngủ quên lúc nào không hay, khi tỉnh lại, sắc mặt cực kỳ không tốt, đầu còn đau nhức.
Khó nhất là ải mỹ nhân, quả nhiên không sai.
Thái tử đối tốt với nàng, còn một lòng một ý khiến nàng rất ngượng ngùng.
Đương nhiên, trong lòng có chút thấp thỏm, nhưng nàng tuyệt đối sẽ không để lộ ra ngoài, mặc vào bộ đồ mà thái tử cho người đưa tới, Tiêu Tồn Ngọc ngẩng đầu ưỡn ngực cầm bội kiếm của mình ra cửa.
Bên ngoài, thái tử cũng đã lên xe ngựa chờ nàng.
“Chúng ta cứ như vậy mà đến Dư gia sao, liệu có ảnh hưởng gì đến cho điện hạ không?” Tiêu Tồn Ngọc hỏi một tiếng.
Trước kia lão gia Dư gia là trung thư lệnh, là lão thần hai triều, bây giờ lớn tuổi nên đã lui xuống cáo quan, nhưng tôn tử đều rất có tài cán, làm quan ở nhiều nơi, Dư lão gia bây giờ không vào triều nhưng danh tiếng vẫn còn đó, không ai dám khinh thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT