Chu Cảnh Mậu tất nhiên đồng ý cá cược với nàng, sau đó hắn ta bắt đầu quan sát mọi thứ xung quanh.
“Không thể nào có thổ phỉ xuất hiện trên con đường này được, nếu có, quan phủ chắc chắn đã điều tra rõ ràng, ai lại mạo hiểm lao vào chỗ chết chứ? Tất nhiên, nếu đi trên đường núi thì cũng không chắc chắn như vậy.” Chu Cảnh Mậu vừa nói vừa quan sát xung quanh.
Có một vài con đường đến núi Phượng Minh và vài con đường hẻo lánh cho dân chúng địa phương dùng.
Trong núi cũng có một số thứ tốt, bọn họ sẽ vào trong núi săn bắn kiếm sống.
“Ta không nói là sẽ có, nhưng ta thấy gió và sắc trời rất u ám.” Tiêu Tồn Ngọc vừa ăn trái cây của Chu Cảnh Mậu mang theo vừa chậm rãi nói.
Dường như nàng trông giống một thiếu gia hơn Chu Cảnh Mậu.
Sau gần một giờ, Chu Cảnh Mậu bắt đầu cảm thấy ớn lạnh.
“Mưa ư? Mưa ư? ! Tiểu tử, ta biết là ngươi lại gạt ta mà!” Chu Cảnh Mậu bật cười thành tiếng.
“Dừng xe, cho ta xuống đây.” Tiêu Tồn Ngọc vẫy vẫy tay và nói.
Ngay sau đó, xe lập tức dừng lại.
Sườn núi này rất bằng phẳng cho nên xe ngựa có thể đi được, lúc này Tiêu Tồn Ngọc tìm một nhánh cây nhỏ ở xung quanh, sau đó nàng vẽ một bức tranh kì lạ trên mặt đất, một lúc sau nàng đã vẽ xong một trận đồ Bát Quái.
Nàng ngẩng đầu nhìn bầu trời, cảm thấy cũng gần giống nhau, sau đó nàng đi về phía trận đồ Bát Quái.
“Thái nguyên hạo sư lôi hỏa tinh, kết âm tụ dương thủ lôi thành, Quan bá phong hỏa thăng uyên đình, làm gió mưa... Nghe lệnh Long vương lập tức cho mưa xuống – cấp cấp như luật lệnh!”
Nàng kết ấn trong tay và chỉ tay thẳng lên trời.
“Ha ha ha ha… tiểu tử ngốc,ngươi làm cho ta cười chết mất…” Chu Cảnh Mậu cười ồ lên.
“Rầm—“ Một tiếng sét đột ngột vang lên.
“...” Chu Cảnh Mậu còn tưởng rằng mình nghe lầm, hắn ta lập tức nhìn lên trời.
Hắn ta nhìn thấy một đám mây đen đang ầm ầm kéo đến, nhưng chỉ trong thời chốc lát, nó đã che phủ bầu trời trong sáng và trong nháy mắt trở nên u ám.
Ngay sau đó--
“Ào ào ào...”
Mưa ào xuống nhanhlàm cho bùn bắn tung tóe khắp mặt đất.
Hai người chạy thật nhanh, lập tức trở lại xe ngựa, chấn chỉnh lại toàn bộ xe ngựa.
“Làm sao vậy? Ngươi giỏi lắm mà?” Ánh mắt của Tiêu Tồn Ngọc tràn ngập ý cười: “Nhìn bộ dạng ngốc nghếch của ngươi kìa, hôm nay ta cảm thấy thật sự rất vui!”
“…” Chu Cảnh Mậu ngơ ngác nhìn mưa bên ngoài, hạt mưa nặng đến mức có thể tạt vào mặt hắn ta.
Rốt cuộc là tại sao trời lại mưa ... Tiêu Tồn Ngọc có thể triệu hồi cơn mưa ư?
Hắn ta không hiểu, hắn ta cũng không dám hỏi!
Cho dù hắn ta có hỏi thì hắn ta cũng không biết tại sao, hắn ta chỉ biết bản thân bị nàng trêu chọc thêm mà thôi!
Hắn ta đã sống hơn vài chục năm, đây là lần đầu tiên hắn ta cảm nhận được nỗi đau khi liên tiếp bại trận, hết lần này đến lần khác, hắn ta bắt đầu chết lặng trong lòng!
“Câu thần chú đó... ngươi dạy ta được không? Ngươi muốn bao nhiêu tiền?” Chu Cảnh Mậu nuốt nước miếng.
Cho dù nó có hữu ích hay không, thì có vẫn tốt hơn là không...
“Thứ này, thật sự xin lỗi, ta không thể bán được, hay là ngươi mua quẻ của ta đi!” Tiêu Tồn Ngọc chân thành nói.
Chu Cảnh Mậu ngoảnh mặt đi: “Ta cảm thấy miệng của ngươi chính là miệng quạ đen.”
“Lúc –“
Chu Cảnh Mậu vừa dứt lời, hắn ta đã nghe thấy một loạt tiếng động ồn ào truyền đến từ bên ngoài. ( truyện trên app tyt )
Hắn ta cẩn thận vén rèm xe lên, ở bên ngoài có rất nhiều người nam nhân che mặt và bọn họ đang lao về phía xe ngựa với vũ khí trong tay!
“Thật sự có thổ phỉ ư!?” Chu Cảnh Mậu sợ đến phát khóc: “Tiêu Tồn Ngọc, ngươi là cái thứ gì, sao lại có thể đoán chính xác như vậy!”
“Không là người chẳng lẽ là yêu quái? !” Tiêu Tồn Ngọc hừ lạnh một tiếng, nàng cũng có chút kinh ngạc: “Ta thật sự không quen biết những người ở bên ngoài kia, lức nãy ta chỉ hù dọa ngươi, cho nên không tính, ngươi nghĩ ta tự mình đi lên núi, chẳng lẽ muốn bản thân bị xui xẻo ư?”
Cho nên dù nàng có đoán cũng chỉ là đoán cho vui.
Việc quan sát bầu trời không liên quan gì đến chuyện bói toán!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT