Hai người Hứa Tân và Thôi Kiều bay tới bay lui, trông còn bận hơn cả đạo sĩ.
Tiêu Tồn Ngọc vốn đang ngắm cảnh bên ngoài, bây giờ nhìn thấy bọn họ thì đi tới gần, nghe hai linh hồn này nói chuyện.
“Đại nhân, ngài có thể tìm một đại phu tới xem thử không? Mấy tiểu tử từ Từ Ấu Viện phía nam kinh thành chuyển tới đều trông ủ rũ như bị bệnh.” Hứa Tân hơi lo lắng.
“Bị bệnh? Không phải chứ?” Tiêu Tồn Ngọc hơi ngạc nhiên.
“Hôm nay bọn chúng cũng ngồi xe ngựa tới, vừa mới vào Từ Ấu Viện đã bị đưa qua bên kia. Những người khác đều đang bận rộn làm chuyện khác, bây giờ không có ai quản bọn chúng. Ta cảm thấy mười hài tử tới đây hôm nay không giống mấy hài tử hai ngày trước.” Hứa Tân nói tiếp.
“Những hài tử hôm trước phần lớn đều thấp thỏm, lo lắng một hồi, sau khi tính tình trẻ con nổi lên sẽ bắt đầu chơi đùa. Nhưng mười đứa hôm nay... Nói thế nào nhỉ? Có chín nam hài tử và một tiểu cô nương, ngoại hình... không phải quá tốt. Bọn chúng đều trầm mặc ít nói, trông không quá vui vẻ.”
Tiêu Tồn Ngọc nghe Hứa Tân nói xong, nhìn sang Thôi Kiều: “Ngươi cảm thấy thế nào?” C a l a n t ha - T Y T - Đọc truyện miễn phí trên ứng dụng t y t

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play