Cần Vương đang chiếm thế thượng phong, nhìn thấy tam hoàng huynh tức giận, trong lòng càng thoải mái hơn.
“Nhưng dù sao cũng tốt hơn tam ca, cả ngày chỉ biết dâng tấu chương. Từ trước đến giờ phụ hoàng chưa từng bảo huynh tiến cung gặp một lần. Bây giờ phụ hoàng có gì vui có gì tốt, e rằng huynh cũng không biết đúng chứ? Còn có Hoàng hậu nương nương, gần đây mỗi ngày đều chép kinh cầu phúc cho bách tính, cũng rất vất vả. Tam ca không thể hiếu thuận với phụ hoàng, chi bằng thay mẫu hậu phân ưu nhiều hơn. Có lẽ phụ hoàng thấy huynh thành tâm, sẽ bớt lạnh nhạt với huynh mấy ngày thì sao?”
Thụy Vương nghe xong liền giận dữ, lập tức đứng dậy phất tay áo rời đi.
Cần Vương chỉ cảm thấy bây giờ mọi chuyện đều như ý, tâm trạng rất tốt.
Hắn ta vốn dĩ còn dự định ở lại thêm hai ngày, tham gia chuyện làm việc thiện của Từ Ấu Viện, sau đó phân cao thấp với tam ca. Nhưng bây giờ hắn ta cũng cảm thấy không cần thiết nữa, chuẩn bị hôm sau trời vừa sáng sẽ lập tức vào cung cáo trạng.
Giờ phút này, Tiêu Tồn Ngọc đã trở về nơi ở của mình.
Nàng phát hiện phòng nhỏ của mình lại bị người khác chiếm đoạt!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT