Tiêu Tam bá nhìn lời tựa kia, sau đó ánh mắt liền thay đổi, vài người khác ở sau lưng cũng lộ ra ánh mắt khiếp sợ.
“Quyển sách này quả thực là do lão già Tử Tiêu viết sao?” Ngữ khí của Tiêu Tam bá đã có vài phần khẳng định, ông ta chỉ hoài nghi nhìn Tiêu Tồn Ngoc, hỏi: “Cuốn sách này từ đâu mà có?”
Tiêu Bình Cát vừa nghe cha ruột nói liền vội vàng chạy tới cầm lấy quyển sách, lập tức mở trang sách ra nhìn kỹ một chút.
Hắn đặt ánh mắt ở trang sách thứ nhất, sau đó cẩn thận đọc lại một lần nữa, tay có chút run rẩy, đến nước này lại cầm quyển sách kia không chịu buông ra: “Cha, đây quả thật là sách của lão già Tử Tiêu. Dùng thuốc lớn mật, ngoại trừ lão già Tử Tiêu thì không còn ai có thể lý giải được dược lý sâu như vậy.”
“Thất đệ, quyển sách này…” Lúc này, Tiêu Bình Cát đã không thể giữ nguyên khuôn mặt bồ tát được nữa, nghiêm túc ôm sách ở trước ngực!
Tiếp đó nắm lấy bả vai Tiêu Tồn Ngọc: “Đa tạ thất đệ! Đệ đệ tốt, ngươi đúng là đệ đệ ruột của ta!”
“...” Vẻ mặt của Tiêu Trực Khánh rất tuyệt vọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play