Tiêu Tam bá là người thành thật, lúc nghe Tiêu Tồn Ngọc nói thì không nghi ngờ chút nào, thậm chí còn khá ngạc nhiên rồi đi tới bên cạnh nàng.
Theo sau còn có rất nhiều bằng hữu khác, mỗi người đều dùng ánh mắt kinh ngạc cùng mong đợi.
“Đây là sách cổ gì vậy?” Tiêu Tam bá xoa đầu Tiêu Tồn Ngọc: “Tồn Ngọc à, ngươi không cần phải tặng quà cho Nhị ca đâu, chọn lễ vật để tặng cũng rất vất vả đúng không?”
“Cũng khá vất vả, nhưng nhị ca nói hắn rất vui vẻ, ta vất vả mấy cũng đáng giá.” Tiêu Tồn Ngọc nhếch miệng cười.
Đám trưởng lão sau lưng nhìn thấy bộ dạng sáng ngời rực rỡ của Tiêu Tồn Ngọc, dần dần sinh ra hảo cảm.
Nhìn thiếu niên trước mặt này một chút cùng với những lão đầu bốn năm mươi tuổi, thực sự không giống nhau chút nào. Làn da trắng hồng, ánh mắt phát sáng, tự tin nở nụ cười rạng rỡ càng có sức cuốn hút, lợi hại hơn nhiều so với linh đan dược liệu.
Bọn họ ít nhiều đã từng nghe qua tên tuổi của Tiêu Thất Lang.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play