Nếu không phải bây giờ lão tướng quân cảm thấy có lỗi với tôn tử, không muốn tính toán với hắn ta thì ai nghe được lời hắn ta nói, đều sẽ lập tức nhảy lên đánh người một trận.

Có ai nguyền rủa trưởng bối như thế sao?

“Quyết định như vậy đi. Từ nay về sau, ngươi không còn mang họ Khương nữa, ngươi họ Tiêu.” Nói xong, lão tướng quân cũng sững sờ, sau đó lộ vẻ mặt kỳ quái.

“Tiêu?” Tiêu Tồn Ngọc nhíu mày.

“Người cứu ta trước đây thật sự mang họ này, nhưng không liên quan mấy với nhà các ngươi, cùng lắm chỉ cùng một lão tổ tông mà thôi, gia tộc cũng không ở Dịch Thành.” Ánh mắt Khương tướng quân lóe lên một cái.

Thật ra người đó cũng có chút quan hệ với Tiêu gia, xem như là một chi bên, nhưng đã tách ra từ lâu, phát triển không tốt lắm, lúc trẻ, mọi người đều bán mạng trong quân doanh, lão già Tiêu gia kia thấy mang họ Tiêu thì cũng quan tâm mấy phần.

Sau, người đó vì cứu ông ta mà chết, gia gia của Tiêu Thất còn nổi giận với ông ta một trận, từ đó cũng không thèm để ý đến ông ta nữa. <

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play