Tiêu Tồn Ngọc bật cười một tiếng, sau đó dùng ánh mắt
cười nhạo nhìn lão tướng quân.
“Ông cũng tham lam quá đấy. Còn dám nghĩ tới chuyện sống
lâu trăm tuổi? Bản thiếu gia cũng không biết mình có thể sống lâu như thế hay
không đâu, làm sao có thể chắc chắn hắn sống được đến lúc đó chứ? Còn cả đời
trôi chảy, cái gì gọi là trôi chảy? Là không bệnh không tai hay nghĩ gì được
nấy? Làm người trên đời, có ai không có tai nạn, đau khổ, phiền não? Trừ phi là
thần tiên.” Tiêu Tồn Ngọc giống như đang dạy dỗ tôn tử.
Nghĩ đẹp thật đấy, sao không nghĩ tới vạn thọ vô cương*
luôn đi?
* Vạn thọ vô cương: sống lâu muôn tuổi (không có giới
hạn, không đo đếm được)
Nàng chỉ thuận tay đổi số mệnh cho ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.