Đột nhiên, âm khí của Mao Xuân bùng nổ, như bao trùm lấy
hai người kia.
Hai người chỉ cảm thấy trong đầu đột nhiên ảm đạm, trong
chớp mắt gục xuống, như chìm vào trong mộng.
“Chuyện gì xảy ra!?” Khương lão gia tử bất ngờ và hoảng
sợ trước chuyển biến đột ngột này.
“Mao Xuân tới báo thù. Đừng vội, ta tới nhìn một chút.”
Tiêu Tồn Ngọc rất bình tĩnh.
Từ trong ngực móc ra một lá bùa, trong miệng lẩm bẩm gì
đó, lá bùa đó bốc cháy trong không trung. Chỉ trong chớp mắt, Khương Hàn Nghĩa
cảm thấy mình bị hoa mắt, hoàn cảnh xung quanh có phần xa lạ.
Rõ ràng lúc nãy mình đang ở phòng khách của Khang gia,
nhưng bây giờ lại ở trong một viện?
Thật kỳ quái.
Gia gia cũng không có ở đây, cũng không thấy Tiêu Thất khiến
người ta chán ghét kia. Hắn ta mờ mịt quờ quạng xung quanh, bốn phía không có
bất kỳ ai.
Đầu hắn ta hơi trì trệ, cảm thấy cơ thể cũng nhẹ bẫng
một cách quá không chân thực. Một lát sau, hắn ta nghe được chút âm thanh, đi
qua xem xét thì thấy một gian phòng, cửa phòng khóa chặt.
Duỗi đầu ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.