Khang Hoa càng ngày càng bình tĩnh, thậm chí còn thong
thả uống trà. Lão tướng quân cũng ngồi xuống, cố dằn lòng để xem tới cùng.
“Ngươi xem, Khang Hoa đã chết hai thê tử, sau này chắc
chắn vẫn có thể tái giá, tương lai con cháu đầy cả sảnh đường. Hắn ta vẫn là cử
nhân lão gia, càng được người người tôn kính. Nếu thế hệ sau cũng không chịu
thua kém, gia tộc sẽ càng ngày càng thịnh vượng. Đến lúc đó còn ai nhớ rõ
nguyên phối là ngươi chứ?”
“Còn có thanh mai trúc mã này của ngươi, bây giờ hắn
không có thê tử, nhưng nếu mấy năm sau hắn thi đậu cử nhân, không chừng còn có
thể cưới tiểu thư nhà quan, từ đây một bước lên mây. Nương hắn trước đây làm ra
chuyện kia với ngươi, nhưng lại không có báo ứng, sau khi chết còn có thể nhờ
nhi tử là hắn mà được truy phong cáo mệnh.”
“Tương lai An Kính Tùng sẽ cảm thấy may mắn vì không cưới
ngươi, hắn cùng tiểu thư nhà quan cầm sắt hòa minh. Tiểu thư khuê các chẳng lẽ
còn không bằng một nữ tử bướng bỉnh còn muốn bỏ trốn như ngươi sao?”
Tiêu Tồn Ngọc hơi nhiều lời, mỗi một câu đều cố ý kích
thích Mao Xuân.
Tranh này nàng tuyệt đối không thể giữ lại.
Nếu rơi vào trong tay người bên ngoài, không cẩn thận sẽ
giống như kế thê của Khang Hoa, mất mạng.
Tu ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.