Tiêu Tồn Ngọc ngồi trong xe ngựa như không nhìn thấy vẻ
mặt u oán của một già một trẻ này.
Nhất là Khương Hàn Nghĩa, nước da vốn ngăm đen, dáng vẻ
buồn bực trừng Tiêu Tồn Ngọc lúc này như muốn ăn thịt người vậy.
Hắn ta đã gỡ cành mận gai xuống, cố ý mặc y phục màu đen,
cho dù sau lưng có chút máu cũng không nhìn ra.
"Khương lão đầu, tôn tử của ông và Thiết Dực nhà ta
thật giống hai huynh đệ. Nhìn gương mặt này đi, có phải giống nhau như đúc
không?" Tiêu Tồn Ngọc cảm thấy rất lạ.
Thiết Dực cưỡi ngựa đi theo bên ngoài.
Hắn ta chưa bao giờ thích cười, vóc dáng cao lớn, thô
kệch, hung thần ác sát, Khương Hàn Nghĩa cũng như vậy. Khác biệt duy nhất chính
là Khương Hàn Nghĩa không cao bằng Thiết Dực, nhìn còn không lợi hại bằng Thiết
Dực.
Khương lão tướng quân cũng rất bất đắc dĩ, nhưng lại
không thể không thừa nhận, chỉ có thể tức giận nói: "Thiết Dực này là bộ
hạ cũ của nhà ngươi à? Trong quân nhiều người tài ba, có bản lĩnh lớn, vóc dáng
giống nhau cũng là bình thường."
Khương Hàn Nghĩa hừ một tiếng.
Thiết Dực gì chứ, chỉ là m ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.