Khương lão tướng quân nghe nói thế thì ngạc nhiên:
"Đêm qua sinh rồi? Giờ Hợi sao?"
"Giờ Hợi ba khắc sinh, tiểu tiểu thư cũng xem như
khỏe mạnh." Quản gia đáp.
Trong nhà cũng có phủ y, nhưng không quá tinh thông phụ
khoa. Đúng là trùng hợp, hơn nửa đêm, bên ngoài cửa hông có một thánh thủ phụ
khoa ngồi xổm ở đó. Nếu không phải như vậy, Liễu di nương kia khó giữ được mạng
nhỏ rồi.
Quản gia nói rất chi tiết.
Khiến Khương lão tướng quân sau khi nghe xong thì kinh
hãi.
Làm gì có chuyện trùng hợp gặp được đại phu như vậy? E
rằng Tiêu Thất biết rõ ông ta không để lời hắn nói trong lòng, cho nên mới đặc
biệt tìm một đại phu đến đó canh chừng!
Thực sự tính ra sao?!
Lòng lão tướng quân đầy tò mò.
Nghĩ đến tôn tử phải đi thỉnh tội, khẽ cắn môi, hỏi bọn
con cháu lai lịch của bức họa rồi cũng ngồi xe ngựa đi cùng.
Ông ta ngồi xe ngựa, Khương Hàn Nghĩa thì đi bộ đến Tiêu
gia, trên thân cõng cành mận gai, trông rất nghiêm túc, vô cùng có thành ý.
Hôm qua Tiêu Quan Đường luôn ở nhà chờ Tiêu Thất, thấy
người trở về mới chịu rời đi. Còn bây giờ, mới sáng sớm, cổng Tiêu gia đã mở,
đợi khách tới.
Lão tướng quân cũng biết mình phải ra ngoài, thế là chủ
động xuống xe, dẫn tôn tử vào xin lỗi.
< ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.