Trước đây Tiêu Tồn Ngọc không biết Khương Hàn Nghĩa,
nhưng cũng đã nghe nói đến tên tuổi của lão tướng quân Khương gia, biết rõ
người này không phải là đồ hỗn trướng không nói đạo lý nên mới tìm đến tận nhà.
Giờ phút này nghe thấy lão già kia nói như vậy, nàng cũng
không hùng hổ dọa người, chỉ nói: "Tính nết táo bạo của đại tôn tử ông là
thiên tính, ta cũng không trách hắn. Nhưng ông cũng thấy rồi đó, ta một thân
chật vật, còn từ trên cao té xuống, bây giờ vừa đau vừa khó chịu, dù sao cũng
phải đền bù chút ít tổn thất cho ta."
"Được." Khương lão tướng quân cũng sảng khoái
đồng ý.
Vốn cũng nên như thế, dựa theo lễ nghi, sáng sớm mai phải
đưa lễ trọng đến Tiêu gia bồi tội.
"Yêu cầu của ta cũng không cao. Hắn muốn cướp đồ đạc
của ta để hiếu kính ông thì ta cướp về lại. Nghe nói lão gia tử ông mấy năm nay
sưu tập không ít bức họa của danh gia. Ta chọn lấy ba bức, không quá đ� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.