Hôm sau trời còn chưa sáng, Tiêu Tồn Ngọc hiếm khi dậy
sớm đã rời giường, đến thiện đường ăn chút gì đó rồi nhanh nhẹn đi về phía
chuồng trại.
Trèo lên đầu tường, nhàn nhã tùy ý ngồi đó.
Không bao lâu sau, mấy người Hàng Canh Viễn cũng lục tục
đi tới, trong tay mỗi người đều cầm dụng cụ dọn dẹp, mặc đồ dọn dẹp màu xám,
trên mặt buộc một cái khăn che kín miệng mũi, trông vô cùng chật vật.
“Tiêu Tồn Ngọc ngươi còn dám tới!?” Đám người Hàng Canh
Viễn gi� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.