Hàng Canh Viễn nhíu mày, không muốn xen vào việc của
người khác.
Trang Cửu Lang kia thoạt nhìn là một người thành thật,
không ngờ hôm nay khi đi học lại vô cùng phách lối, nói với phu tử rằng bọn họ
không khác gì đồ đần.
Vốn dĩ buổi sáng là lớp văn, buổi chiều là làm võ và nghệ
thuật, nhưng hôm nay phu tử thấy Trang Cửu Lang hiếu học nên đã tìm một lão phu
tử tới, giảng thêm một canh giờ!
Lão già kia chỉ toàn nói nhảm, ra vẻ thâm sâu bí hiểm,
một câu cũng không nghe hiểu!
Cho nên mọi người mới oán niệm cực sâu với Trang Cửu
Lang, muốn dạy dỗ hắn.
Nếu bây giờ hắn ta đi cứu người...
Hàng Canh Viễn không muốn đắc tội những người khác.
“Không muốn coi thì thôi, ta vẫn nhờ Cảnh Mậu huynh thì
hơn. Hắn là người nghĩa khí nhất, lá gan cũng lớn, cho dù đắc tội tất cả mọi
người trong thư viện cũng sẽ nguyện ý làm chỗ dựa cho ta. Không giống Hàng Nhị
công tử ngươi, hôm qua ngay cả Sử Đình cũng không muốn giúp, còn có thể giúp ta
sao? Nếu ta thật sự giao vị trí lão đại cho ngươi, ai có thể đảm bảo sau này
ngươi sẽ không trở mặt không quen biết chứ?” Trên mặt Tiêu Tồn Ngọc viết to hai
chữ “không tin”. ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.