Vẻ mặt Hàng Canh Viễn vẫn tự hào, theo ý của
hắn ta, có vào nô tịch hay không đều là người của hắn ta.
Thậm chí không để đối phương vào nô tịch là do
hắn có lòng từ bi.
“Nói thì đúng là như vậy, nhưng đến cùng vẫn
không thích hợp, ngộ nhỡ nếu bị người ta vạch trần, nhất định cha
ngươi sẽ bị khiển trách, theo ta thì để đảm bảo an toàn, sau khi trở
về ngươi vẫn nên hoàn thành khế ước, như vậy có chơi cũng sẽ yên
tâm.” Vệ Phong đề nghị.
Hắn ta cũng ham chơi nhưng không dám xằng bậy.
Dù sao tỷ tỷ của hắn cũng là chính phi của Thụy
Vương, ngộ nhỡ truyền ra nhiều tiếng xấu của hắn ta sẽ làm xấu mặt
tỷ tỷ.
“Nữ tử nhập nô tịch đều không có giá trị.” Vẻ
mặt Hàng Canh Viễn kiêu ngạo: “Thế nào hả Trang Cửu Lang, huynh có
muốn đi xem bức tranh mỹ nhân cùng bọn ta không?”
“Tranh mỹ nhân thì không cần xem, chỉ có điều… Phí
bịt miệng có thể nhận.” Lúc này Trang Cửu thoạt nhìn không giống
cái hũ nút chút nào: “Hàng nhị công tử ép người ta làm gái điếm,
trị giá bao nhiêu? Hiện tại ngươi hối hận cũng đã muộn, dù cho ngươi
lập tức giải quyết thân phận nô tịch của những cô gái đó, chuyện
trong quá khứ không thể xóa bo� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.