Có thể trong số họ không ai là kẻ ngốc, bọn họ
đều cảm nhận được ai là người có tính ích kỷ.
Lúc này Hàng Canh Viễn cũng có chút hối hận.
Vừa rồi tức giận trong lúc nhất thời, không để ý
Sử Đình, hiện tại trong học viện này hắn ta chỉ có một người bạn,
nếu xảy ra mâu thuẫn, nhất định Chu Cảnh Mậu sẽ chê cười.
Hắn ta thở dài, quyết định ngày mai phải nghĩ
cách bù đắp lại.
Còn cái chuyện ký khế ước, xem ra hắn ta cũng
không thể đợi được nữa, sáng mai người hầu trong nhà hắn nhất định
sẽ đưa một số thứ đến học viện, đến lúc đó lại đưa một bức thư,
mời đại ca của hắn ta tới đây là được.
Hắn ta không thể cho Chu Cảnh Mậu và Tiêu Thất cơ
hội lật đổ hắn ta được!
Trong sân bây giờ, nhìn ba người con lại, Hàng Cảnh
Viễn quyết định kéo Vệ Phong về phe mình trước, cũng phải nghĩ cách
mua chuộc Trang Cửu Lang kia…
“Vệ Ngũ, ta đem tới một vài thứ tốt, ngươi có
muốn xem không?” Hắn vội vàng tiến đến bên cạnh Vệ Phong.
Vệ Phong liếc mắt nhìn về phía Tiêu Tồn Ngọc.
Lúc này Tiêu Tồn Ngọc liên tục ngáp mấy cái, coi
như không nghe thấy lời hắn ta nói mà ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.