Đã mất đi một chân rồi, còn thi đấu
kiểu gì nữa chứ? Ra sân chắc chắn sẽ thua!
Sắc mặt Trương Bỉnh Chí nhợt nhạt đi:
"Dế của ta không thắng nổi đâu, cứ xem như may mắn có thể vào vòng tiếp
theo thì cũng tuyệt đối không thể đi tiếp được, phải làm sao bây giờ?"
Có thể thắng, cũng có thể thua.
Mỗi viện đều có hai vòng thi đấu.
Sau khi cả bốn viện thi đấu xong, hai
bên thua phải so tài với nhau, loại đi một vài người, cuối cùng người thua
nhiều nhất sẽ phải đi đổ bô…
Trương Bỉnh Chí cảm thấy mình không còn
cách đổ bô bao xa nữa rồi.
Vẻ mặt hắn ta đau khổ, Tiêu Tồn Ngọc
thấy có vấn đề thì thừa cơ đứng ở góc tường, nghe lỏm được câu chuyện của
Trương Bỉnh Chí, sau đó nàng thành thật nói: "Ta có thượng phẩm dế muốn
bán, các ngươi muốn mua không?"
"..." Trương Bỉnh Chí.
"..." Tông Lăng.
"???" Chu Cảnh Mậu mặt mày mơ
màng.
Chỉ thấy Tiêu Cảnh Mậu lấy ra một cái
lồng nhỏ: "Đầu hổ phách răng màu xanh, các ngươi xem răng của nó đi nà ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.