Tiêu Tồn Ngọc không khỏi nghĩ đến cơ thể hư nhược của
Thái tử...
Nàng từng nghe lão đầu Tử Tiêu nói qua, hồng ly phách vừa
là độc vừa là thuốc, chỉ có bệnh nhân đã đến đường cùng, thập tử nhất sinh mới
có thể lấy độc trị độc, dùng hồng ly phách làm thuốc.
Trong lòng nàng hơi tiếc hận, nàng cũng đã gặp các hoàng
tử đã được phong vương, luận khí độ và ý chí, Thái tử hoàn toàn xứng đáng là
người đứng đầu.
Nhưng chuyện của hoàng gia không đến lượt nàng bận tâm.
Lo cho người khác, còn không bằng lo lắng cho cái mạng
nhỏ của mình trước.
Lúc này mặc dù đối mặt với hai lão đầu kỳ quái, nhưng
Tiêu Tồn Ngọc vẫn làm theo ý mình, hành động lời nói không hề giống vãn bối mà
như thiếu hiệp giang hồ.
Sơn trưởng không nói nhiều, phần lớn đều là nàng và Lận
Công bàn luận đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, bất tri bất giác đã qua thời
gian nghỉ trưa.
Bây giờ đang ở thư viện, Tiêu Tồn Ngọc cũng không tiện
trước mặt cúp học sơn trưởng, lúc này đành về lớp.
“Ngươi thấy tiểu tử này thế nào?” Nàng vừa đi, Lận Công
lập tức hỏi sơn trưởng điên.
“Kiếm không tệ.” S� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.