Viện trưởng là một ông lão bảy, tám mươi tuổi, tóc trắng
xoá, ngay cả lông mày cũng đã bạc, thoạt nhìn như quái vật già bước ra từ đống
tuyết, rất dọa người.
Theo năm tháng, đôi mắt gần bị mí mắt che phủ hết, chỉ hé
ra như sợi chỉ, nhưng vẫn ánh lên sự cố chấp.
Ông vẫn trông rất khỏe mạnh, nhưng sống lưng cũng đã hơi
còng xuống, đứng cạnh Lận Công trông vừa thấp vừa gầy.
Gầy như que củi, da lại đen, khiến người ta chỉ cần nhìn
qua một lần thì khó quên.
Chẳng trách ai cũng nói ông là người điên.
Nếu chỉ nhìn bề ngoài thì viện trưởng đúng là không giống
người bình thường.
“Tiểu tử ngươi tới rồi à? Có chuyện gì thế? Sao trong thư
viện lại ồn ào vậy?” Lận Công vẫy tay với nàng, “Mau tới gặp sơn trưởng đi.”
Tiêu Tồn Ngọc đi tới: “Sao ngài lại chạy tới đây? Không ở
phủ Thái tử dạy Thái tử sao?”
Nàng đi đến trước mặt hai người họ, hành lễ với ông lão
râu tóc bạc phơ: “Vãn bối Tiêu Tồn Ngọc bái kiến sơn trưởng tiền bối.”
“Là một người thông minh.” Sơn trưởng điên nhìn chằm chằm ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.