Đổng Xảo Tâm ngượng ngùng cúi đầu, cố
gắng dùng lời lẽ chân thành nhất của mình để biểu đạt ý muốn.
“Ta muốn mua một món quà cho tử tế,
nhưng mà… Nhà ta thật ra không phải dạng giàu có gì, ta cũng không có nhiều
tiền, cũng chỉ có thể tự làm một món quà gì đó để tặng, ta nghe nói… Trong
thành có một bãi săn, nếu may mắn, có thể săn được da và lông thú tốt. Chỉ là
ta không thể vào đó được, nên muốn xin Thất biểu ca mang ta tới đó… Cầu xin
biểu ca.” Đổng Xảo Tâm chăm chú nhìn nàng, lòng đầy mong đợi.
Bãi săn kia vốn tiếp giáp với khu săn
bắn của hoàng gia, là nơi để cho con em quý tộc luyện tập cưỡi ngựa bắn cung.
Bởi vì phong cảnh ở đó vô cùng đẹp, cho
nên hằng năm lượt người đến dạo chơi không ít. Thậm chí thỉnh thoảng còn có
người tổ chức thi bắn cung ở đó, người thắng sẽ có phần thưởng, vô cùng náo
nhiệt.
“Họ săn được da lông, hà cớ gì phải đưa
cho ngươ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.