Trong lòng Lưu Nguyệt Liên trống rỗng.
Nhìn quan tài của mình từ từ hạ xuống huyệt, nghe nhi tử đột nhiên giả vờ kêu khóc, nhìn vẻ mặt trượng phu ngẩn ngơ phiền muộn, lại đảo qua những người từng nói xấu nàng ta, lúc này bọn họ đều đang dùng ánh mắt dò xét và không dám trêu chọc nhìn Dương Phỉ...
Giờ khắc này, oán khí trong lòng dần dần không còn nữa.
Bọn họ cũng chỉ như thế mà thôi.
“Đại nhân, khiến ngài phải tốn kém rồi.” Oán khí khắp người Lưu Nguyệt Liên đã tiêu tan, nàng ta ôn hòa rất nhiều.
“Ngươi nghĩ thông rồi? Nhanh như vậy sao?” Tiêu Tồn Ngọc rất bất ngờ: “Chúng ta còn rất nhiều chiêu khác phía sau đấy. Hôm nay chỉ mới là ngày đầu tiên, sau này ta sẽ để Dương Phỉ thường xuyên đến nhà mẹ đẻ của ngươi, sau một khoảng thời gian, nữ tế thật cũng không bằng nữ tế giả này, hoàn toàn khiến Đào Ứng bị người khác xem nhẹ... Ta nghĩ dù ngươi không thích nhi tử nhưng chắc vẫn còn mấy phần tình mẫu tử, sau đó để Dương Phỉ treo một củ cà rốt trước mặt nhi tử của ngươi*, hắn ta sẽ bỏ phụ thân ruột mà lấy lòng Dương Phỉ, để Đào Ứng cảm nhận được tư vị vợ con ly tán...”
* Câu chuyện con lừa và củ cà rốt: Loài lừa rất khỏe nên được con người thuần hóa để kéo hàng. Tuy nhiên, loài vật này đôi khi cực kỳ lỳ lợm, đánh thế nào cũng không chịu đi. Thế là người ta buộc một củ cà rốt tươi ngon lên đầu một cây gậy và treo trước mặt con lừa sao cho con lừa không chạm tới củ cà rốt được. Con lừa không ngừng tiến về phía trước để ăn được củ cà rốt, nhờ vậy hàng hóa được kéo đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play