Dương Phỉ còn tưởng rằng mình nghe lầm, không chắc chắn
hỏi lại nàng: “Ngài, ngài nói gì cơ?”
Mua nhà, mở cửa hàng?
Vì sao chứ?
“Ngươi nhất định phải làm kẻ có tiền.” Tiêu Tồn Ngọc
thành thật.
“...” Dương Phỉ luống cuống chân tay: “Tại hạ có tài đức
gì mà ngài lại... tốt với ta như vậy?”
Chẳng lẽ là thân thích nhà hắn ta?
Nhưng chuyện này là không thể nào mà?
Gia đình hắn ta mấy đời đều là bần nông, thật sự không có
thân thích giàu có tuấn tú như vậy!
“Đương nhiên là có việc cần ngươi làm! Sau này ngươi chỉ
có thể sống ở kinh thành, phải theo sát một người tên là Đào Ứng, sau này hắn
ta chính là kẻ địch của ngươi. Ngươi phải chán ghét hắn ta, phải yêu tha thiết
thê tử của hắn ta, oán hận phụ mẫu của hắn ta, mỗi ngày đều phải dùng ánh mắt
phức tạp nhìn nhi tử của hắn ta, tóm lại chính là phải khiến người này không
thoải mái. Chỉ cần người này uất ức sống dưới cái bóng của ngươi cả đời thì
ngươi đã báo đáp ta rồi!” Tiêu Tồn Ngọc nói một hơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.