Tiêu
Tồn Ngọc để Dương Phỉ thu dọn đồ đạc, thứ cần thiết thì mang đi hết, những thứ
còn lại thì đem cho người khác hoặc vứt đi.
Dương
Phỉ lần lượt làm theo.
Đưa
người vào thành, hai đứa bé được đưa đến y quán, trả đủ tiền, lo lắng trong
lòng Dương Phỉ đã vơi đi hơn nửa.
Một
nửa còn lại là mờ mịt về tương lai.
Tiêu
Tồn Ngọc không nhanh không chậm, bắt đầu thay đổi hình tượng của Dương Phỉ.
Từ
lúc Dương Phỉ xuất hiện, Lưu Nguyệt Liên không nói lời nào, giống như tránh
hiềm nghi, vốn muốn để hắn ta giả làm dã nam nhân nhưng thấy tình cảnh hắn ta
như vậy cũng rất băn khoăn.
Dương
Phỉ một mực đi theo sau lưng Tiêu Tồn Ngọc.
Trước
tiên đến quán trọ tắm rửa một cái, cạo râu xong còn phải bôi cao thơm cho nam
nhân.
Sau
đó bị Tiêu Tồn Ngọc kéo đến hiệu may, chỉ thấy tay nhỏ của nàng vung lên: “Mấy
bộ này không tệ, để hắn ta thử hết!”
Dương
Phỉ hơi luống cuống.
Mỗi
bộ quần áo mà ân nhân chọn đều rất đắt, tơ lụa kia vô cùng mềm mại, một bộ y
phục phải tốn mấy chục lượng bạc, hoàn toàn khác với mấy cái � ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.