Hiếm
thấy Lưu Nguyệt Liên vừa hèn mọn vừa rụt rè như vậy, lại còn có thêm mấy phần
chờ mong.
Tiêu
Tồn Ngọc ngẫm nghĩ: “Ngươi có thanh mai trúc mã không? Hoặc là trượng phu ngươi
có bao giờ vì một người nào đó mà mắng ngươi không?”
Lưu
Nguyệt Liên mê man, sau đó cẩn thận nhớ lại: “Ta... Trước khi xuất giá, gia
đình ta có chọn được mấy người, cũng không khác hắn là bao. Nhưng... Nhưng khi
ta vừa gả vào nhà hắn, có một thư sinh nhìn ta mấy lần, trượng phu của ta đã
nói không ít lời khó nghe...”
Khóe
miệng Tiêu Tồn Ngọc cong lên: “Còn phải hào hoa phong nhã, khí thế bất phàm.”
“Nhưng
mà... nếu tốt như vậy thì sao lại nhìn trúng ta?” Lưu Nguyệt Liên nắm chặt vạt
áo.
“Ngươi
xinh đẹp, tính tình lại tốt, xem trọng ngươi thì có gì lạ.” Sau khi suy nghĩ kỹ
càng, Tiêu Tồn Ngọc lập tức bước ra cửa.
Bắt
đầu tìm xung quanh... xem có người nào hữu duyên phù hợp không.
Hôm
qua nàng đã đến Đào gia nhìn qua, bây giờ Lưu Nguyệt Liên vẫn chưa được h ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.