Dưới
ánh mắt nghiêm nghị của Hùng thị, Đổng Xảo Tâm cũng không dám cãi lại, chỉ có
thể run run rẩy rẩy nói: “Ta, ta hiểu rồi. Di mẫu đừng nóng giận...”
Đôi
mắt đỏ lên, không kiềm được nước mắt.
Hùng
thị lắc đầu: “Ngươi đã ở chỗ ta cả ngày rồi, ta cũng mệt mỏi. Sắc trời bây giờ
cũng không còn sớm, ngươi về đi.”
Chân
Đổng Xảo Tâm đã mềm nhũn, lúc đứng lên còn hơi lảo đảo, phải nhờ nha hoàn đỡ.
Hùng
thị nhìn theo bóng lưng kia, hơi buồn bực.
Còn
tưởng con của thứ muội là đứa hiểu chuyện, nuôi dưỡng bên người như thêm một
người tri kỷ, không ngờ lại... không có chút tố chất nào.
Hùng
thị chán nản lắc đầu.
Đổng
Xảo Tâm sau khi trở về vẫn cứ sụt sùi mãi. Không bao lâu sau, Đổng Kim Minh
cũng về đến. Nàng ta cố nén khổ sở trong lòng, sai người gọi hắn ta đến, hỏi
han kỹ càng, nghe hắn ta nói Tiêu Quan Đường ban đầu còn tận tình dạy bảo, càng
về sau càng không thèm để ý...
Nội
tâm ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.