Đối với người dân Trung Quốc, Tết Nguyên Đán là điểm kết thúc và điểm khởi đầu của một năm mới.
Người bạn mở quán bar của Ôn Chinh có tư tưởng khá cởi mở nhưng trong xương cốt vẫn là bản chất của người dân Trung Quốc, rất coi trọng Tết Nguyên đán, vì vậy các hoạt động trong bữa tiệc thường năm của quán bar cũng không khác các công ty bình thường là mấy, rất truyền thống được chọn trước Tết Nguyên Đán.
Trước kỳ nghỉ đông, cuối cùng nhà trường cũng đã sắp xếp thầy cô hướng dẫn cho Thịnh Nịnh để phụ trách luận án tốt nghiệp và bảo vệ tốt nghiệp của cô.
Thầy cô hướng dẫn không tệ, biết cô có đi thực tập trong kỳ nghỉ đông nên không thúc giục cô nhanh chóng viết báo cáo mở đề, mà là để cô tự nắm bắt thời gian.
Tạm thời việc học chưa bận rộn nhưng bữa tiệc thường năm của quán bar lại rất gần với cuộc họp thường năm của công ty nên phải phải bận rộn.
Bận đến sứt đầu mẻ trán, buổi tối bữa tiệc thường năm của quán bar, thế mà lại là Ôn Diễn gọi điện thoại cho cô.
Thịnh Nịnh nghe điện thoại mới bừng tỉnh: “Á.”
Người đàn ông vừa nghe thấy tiếng kêu sợ hãi này của cô thì hiểu rồi, giọng điệu không tốt lắm: “Cô bảo tôi đi, kết quả chính cô quên mất?”
Thịnh Nịnh ngập ngừng ừ, không nói nên lời.
“Thôi quên đi, biết cô không đáng tin mà.” Ôn Diễn thở dài, thỏa hiệp nói: “Cô ở đâu rồi? Tôi đi đón cô.”
“Ở công ty.”
“Ừm, chờ đó đi.”
Ôn Diễn xuất phát từ nhà, sau khi đến dưới lầu công ty lại gọi điện thoại cho Thịnh Nịnh.
Động tác của cô cũng mau, chỉ vài phút sau đã xuống rồi vội vàng ngồi phía sau xe, mới phát hiện người lái xe là Ôn Diễn.
“Sao anh lại lái xe?”
“Cuối tuần, tài xế của tôi cũng xin nghỉ.” Ôn Diễn lạnh nhạt phân phó: “Lên ngồi ghế lái phụ, tôi không phải tài xế của cô.”
Thịnh Nịnh đành phải ra khỏi xe, đổi sang ngồi ghế lái phụ.
Hôm nay người đàn ông ngồi trên ghế lái không mặc âu phục thắt cà vạt, hiếm khi mới ăn mặc nhàn nhã lười biếng, áo len màu nhạt làm nền làm nổi bật khuôn mặt lạnh lùng nhưng hơi hơi dịu nhẹ, khí chất người sống chớ lại gần của lúc bình thường cũng chạy đi mất, cảm giác lạnh lẽo sắc bén cũng giảm đi.
“Sao cô làm việc còn nhiều hơn trợ lý của tôi thế?” Một tay Ôn Diễn cầm vô lăng, ánh mắt nhìn chằm chằm gương chiếu hậu, động tác lưu loát đi ra khỏi bãi đậu xe bên cạnh, thờ ơ hỏi cô: “Hay là nói vì là sinh viên thực tập nên bị bắt nạt?”
Hôm nay ngay cả trợ lý Trần cũng đã nghỉ cuối tuần, thế mà cô vẫn còn ở công ty.
Thịnh Nịnh giải thích: “Không phải là công việc, diễn tập cho cuộc họp thường năm á.”
Ôn Diễn nhướng mày: “Không phải tôi đã nói với bọn họ rồi, cô không cần lên sân khấu sao?”
“Không phải.” Thịnh Nịnh nói: “Không phải một mình tôi lên sân khấu, là tất cả chúng tôi cùng nhau lên, hơn nữa cũng không mặc bộ quần áo kia nữa.”
Ôn Diễn dừng một chút, thản nhiên hỏi: “Vậy mặc gì vậy?”
Thịnh Nịnh hơi xấu hổ mím môi, bán cho anh cái nút*: “Dù sao đến lúc đó anh cũng biết.”
Người đàn ông mím môi, không trả lời, tiếp tục chuyên tâm lái xe.
Có lẽ hôm nay là ngày khách đến quán bar đông nhất trong năm, anh trai bảo vệ đậu xe bận rộn không tả nổi, phần lớn khách hàng đều tự tìm chỗ đậu xe.
Đi theo con đường phía trước cũng không thấy chỗ trống để đậu xe, Ôn Diễn nhíu mày, rốt cục không kiên nhẫn mà chậc một tiếng.
Thừa dịp Ôn Diễn đang chú ý trên đường, Thịnh Nịnh lén dùng điện thoại gửi tin nhắn WeChat cho Thịnh Thi Mông.
Thịnh Nịnh gửi cho Thịnh Thi Mông: “Chị đến rồi.”
Thịnh Thi Mông trả lời: “Phòng VIP Apollo.”
Sau khi biết tên phòng bao, Thịnh Nịnh vội vàng tắt giao diện tin nhắn, sợ bị Ôn Diễn phát hiện mình và Thịnh Thi Mông thông đồng.
Nhưng nghĩ lại, vội vàng gửi một tin nhắn WeChat như vậy có thể khiến người ta cảm thấy mình có tật giật mình hay không, vì thế lại tùy tiện tìm một người tán gẫu.
Lần trước khi cô đến quán bar này, cô quen biết một chị gái, hai người còn trao đổi WeChat.
Về phương diện xã giao, thật ra Thịnh Nịnh là một người rất chậm nhiệt* cho nên mỗi khi quen biết một người mới, nếu đối phương không chủ động lắm, như vậy thì quan hệ của hai người sẽ phai nhạt rất nhanh và cuối cùng dần dần biến thành người xa lạ trong danh bạ.
*Mô tả một kiểu người khó hòa nhập trong một mối q
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT