Rõ ràng là Ôn Diễn trả lời rất lạnh nhạt, hơn nữa hoàn toàn không có hứng thú với video của cô.
 
“Cô còn có việc gì sao?”
 
Ít nhiều gì thì chuyện quyền tác giả vẫn có nhờ anh nên Thịnh Nịnh muốn nói lời cảm ơn với anh một tiếng nhưng lại cảm thấy nói cảm ơn bằng miệng hơi qua loa, đành phải nói thêm: “Về quà cảm ơn, anh nghĩ kỹ chưa?”
 
Lần trước Ôn Diễn nói với cô cái này chỉ là nhất thời hứng thú, buộc miệng trêu cô chút thôi
 
Bình thường anh không nói nhiều lắm, kiên nhẫn với người cũng có hạn nhưng anh lại có một cô cháu gái ngoại cực kì thích nói nhảm, nói bậy và hơi thô lỗ, dường như mỗi lần cháu gái nhìn thấy cậu đều biến thành đứa trẻ gấu*, vừa sợ anh vừa thích chọc anh tức giận.
 
*Hùng hài tử: Chỉ những đứa trẻ nghịch ngợm, ngỗ nghịch, phá phách, nói năng khó chịu, ai khuyên bảo sẽ tức giận.
 
Cũng không có lý do gì, chỉ là cháu gái thích nhìn khuôn mặt lạnh người sống chớ lại gần của cậu mình, chỉ khi nói chuyện với cháu gái, anh mới quên mất tính tình xa cách của mình, hai cậu cháu cứ cãi lui cãi tới, toàn mấy lời vô bổ.
 
Cho nên đối với ai Ôn Diễn cũng ít nói, chỉ có mỗi đứa cháu này là nói nhiều.
 
Ở mặt này thì Thịnh Nịnh và cháu gái của anh rất giống nhau, hai cô bé này chưa bao giờ biết hai chữ dịu dàng ít nói viết thế nào, suốt ngày chỉ biết cãi tay đôi.
 
Vì cô Thịnh này cũng là một cô gái nên cho dù Ôn Diễn có tức giận cũng không có cách nào động tay động chân dạy dỗ cô.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hơn nữa cô gái này còn ỷ vào phong độ quý ông khắc trong xương Ôn Diễn nên thỉnh thoảng cũng không biết lớn nhỏ với anh.
 
Ôn Diễn không thể động tay động chân thì anh động miệng, nói năng chẳng nể mặt gì cả.
 
Vì thế anh cứ trả lời ba phải kiểu sao cũng được: “Tự cô cân nhắc đi.”
 
Tặng quà cho cấp trên là vấn đề nan giải, quà nhỏ thì thiếu tâm ý, quà to thì quá phô trương, hơn nữa còn không có tiền mà mua.
 
Quả nhiên, ở đầu dây bên kia Thịnh Nịnh bắt đầu phiền não
 
Đạt được mục đích, Ôn Diễn cũng cúp điện thoại. 
 
“Tổng giám đốc Ôn.” Đúng lúc này thư ký Trương gõ gõ cửa phòng làm việc đang khép hờ: “Giám đốc Ngô tới rồi.”
 
Bình thường là gần cuối năm, tất cả các công việc tồn đọng thành đống đều cần phải xử lý trong vòng một tháng ngắn ngủi này, không riêng gì tổng bộ bận rộn, các chi nhánh cũng đều bận rộn đến sứt đầu mẻ trán. 
 
Hiện nay địa ốc* ở vườn hoa Bác Thần đã mở bán lần thứ sáu, thời gian bắt đầu mở bán cũng chọn xong xuôi rồi, là vào dịp lễ Giáng Sinh, bởi vì đa số đối tượng mua nhà là những người trẻ tuổi, vì vậy thương hiệu cũng ấn định thời gian vào lễ hội phương Tây mà giới trẻ thích.
 
*Địa ốc hay còn có tên gọi khác là nhà đất hoặc bất động sản, bao gồm đất đai và tài sản gắn liền trên đất như nhà cửa, ga ra, kiến trúc ở trên,…
Tuy nhiên, với những thứ có thể tháo dỡ, tách rời như nhà di động, lắp ghép, lều,… thì không được xem là địa ốc.
 
........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play