Sau đêm đám cưới của Thịnh Nịnh và Ôn Diễn kết thúc, Thịnh Thi Mông ngồi trên xe của Ôn Chinh về nhà.
Người lái thay là một ông chú địa phương rất hay nói, luôn luôn tìm đề tài lải nhải nói chuyện phiếm với chủ xe Ôn Chinh, mà Thịnh Thi Mông thì một tay nâng cằm, nhìn ánh đèn neon sáng trưng ngoài cửa sổ xe mà ngẩn người.
Mỗi lần chú lái thay nói chuyện một câu, Ôn Chinh liền tiếp lời qua loa, cuối cùng bị chọc nói tiếng Bắc Kinh lười biếng.
Giọng nói của anh rất dễ nghe, thêm vài phần phô trương và lười nhác mệt mỏi so với giọng trầm thấp của Ôn Diễn.
Làm cho Thịnh Thi Mông vô thức nghĩ đến cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa cô và Ôn Chinh.
Thật ra Thịnh Thi Mông vẫn không thích kiểu đàn ông như Ôn Chinh.
Cô thích những người sạch sẽ, nhẹ nhàng, cười rộ lên sẽ làm cho mọi người cảm thấy thoải mái và ấm áp.
Sau khi vào thực tập tại Tập đoàn Hưng Dật, Thịnh Thi Mông đã nghe qua sự tích của cậu hai này trong miệng các nữ đồng nghiệp khác, là một người đàn ông rất biết chơi, nhất là chơi đùa với tình cảm, anh thích sưu tầm tem các kiểu phụ nữ khác nhau, chỉ riêng bạn gái cũ có danh phận là có thể xếp hàng từ Yến Thành đến Paris, chứ đừng nói đến những hồng nhan tri kỷ không danh không phận kia.
Nhưng so với tổng giám đốc Ôn không dễ tiếp cận, công ty vẫn có không ít cô gái đặt mục tiêu lên đầu cậu hai trẻ tuổi này.
Người bên ngoài đều cho rằng những cô gái này ngốc nghếch, biết rõ là một tên cặn bã còn người trước ngã người sau ngã nhưng ngược lại các cô nàng rất khôn khéo, lại không hề hy vọng được gả vào hào môn, nói chuyện yêu đương với công tử có tiền, nói ra cũng không mất mặt, còn có thể kiếm được một khoản, cho dù chia tay cũng không thiệt thòi.
Ngay từ đầu Thịnh Thi Mông không có ý nghĩ này, nguyên nhân rất đơn giản, người đàn ông như Ôn Chinh không dễ khống chế.
Nghe nói trước kia có một nữ đồng nghiệp ôm ý nghĩ như vậy đi thông đồng với Ôn Chinh, đúng là người thông đồng nhưng không bao lâu sau đã bị một Ôn Chinh dịu dàng ấm áp bắt làm tù binh, lúc chia tay cả người đều sụp đổ, Ôn Chinh phủi mông chạy lấy người, còn cô gái kia lại bị thất tình mà cuồng loạn, thậm chí còn đi tìm tổng giám đốc Ôn tố cáo, kết quả ngược lại bị tổng giám đốc Ôn sa thải.
Khi đó Ôn Chinh lấy thân phận cổ đông đến Tập đoàn để họp, lúc đó Thịnh Thi Mông đang theo đuổi Ôn Diễn nhưng không có kết quả, còn nghi ngờ mị lực của mình nữa.
Tại đại hội đồng cổ đông, Thịnh Thi Mông và một sinh viên thực tập khác được bố trí phụ trách giao trà, giao nộp tài liệu tại cuộc họp.
Đầu tiên Thịnh Thi Mông chú ý tới chính là Ôn Diễn ngồi ở vị trí chủ, nhìn bộ dạng lãnh đạm đến cực điểm của anh, nghĩ thầm không trêu chọc được, có nên quay về nguyên trạng đánh cược một phen hay không, dùng phương pháp cũ kỹ nhất, lúc bưng trà cố ý để đổ một chút trên âu phục thủ công của anh ấy.
Mà hiển nhiên động tác của một sinh viên thực tập khác nhanh hơn cô, kinh ngạc hô “Xin lỗi”, trong lòng Thịnh Thi Mông cạn lời, vốn định xem rốt cuộc cách này có hữu ích hay không, kết quả mục tiêu của sinh viên thực tập kia không phải là Ôn Diễn.
Là Ôn Chinh ngồi ở vị trí phó.
Ôn Chinh còn chưa nói gì, Ôn Diễn mở miệng trước.
“Đi ra ngoài.” Ôn Diễn lạnh lùng nói: “Để giám đốc của các cô gọi một người sẽ rót trà vào.”
Trong lòng Thịnh Thi Mông may mắn, cũng may cô chậm một bước, không dùng chiêu này.
Sinh viên thực tập kia bị tổng giám đốc Ôn nghiêm túc ít khi nói cười dọa sợ, lập tức đỏ mắt.
“Thôi mà anh.” �
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT