Ánh mắt yêu nghiệt của Dạ Huyền bỗng tối lại.

“Ngày mai nàng ấy là ma hậu của bổn quân rồi, làm sao có thể có chuyện?”

Dạ Huyền lập tức theo vu y tới Tướng quân phủ. Hồi Quyết tướng quân vẫn đang vận ma lực cho Vi Nhã, nhưng bao nhiêu ma khí truyền vào đều tràn ra ngoài hết.

Sao lại như vậy?

Vi Nhã lại nôn ra một ngụm máu nữa. Giống như máu trong người cô bị rút cạn, sắc mặt cô lúc này không có chút sức sống.

Vi Nhã cười nhạt, vẫy vẫy tay gọi hắn. Dạ Huyền theo bản năng đi tới.

Cô dùng cử chỉ tay nói với hắn: “Ta biết, thời gian của ta ở đây chỉ có vậy thôi. Lần này là ta không đúng. Nhưng mà…” Bỗng động tác tay của cô dừng lại, vẻ mặt có gì đó hơi do dự.

“Nhưng mà làm sao?” Hắn sốt ruột, muốn biết đáp án của cô.

“Thật muốn chàng đi cùng ta”

Vi Nhã hạ tay xuống, bỗng dưng bàn tay bị bắt lại. Dạ Huyền áp trán mình lên trán cô.

“Được, ta đi cùng nàng” Vi Nhã cảm nhận được có giọt nước ấm rơi trên khuôn mặt cô.

Vu y sửng sốt: “Đại nhân, không thể được” Ma quân mà đột ngột đi như vậy thì ma giới sống sao?

Vi Nhã đẩy hắn ra, lắc đầu. Hiện giờ cô không có cách nào chắc chắn linh hồn gốc của hắn còn ở không gian hệ thống hay không, không có hệ thống, dù hắn chết đi cũng không thể thu linh hồn lại.

“Nha đầu, xem ra ngươi cũng là người nặng tình” Một giọng nói trầm vọng từ ngoài vào. Quỷ vương cầm hồ lô rượu, oai vệ bước tới.

Mọi người liền chắn phía trước: “Ngươi tới đây làm gì?”

Quỷ vương uống ực một hơi: “Hỏi thế gian tình ái là chi?”

Dạ Huyền liền phóng ra một đạo ma khí: “Dám ở đây nói nhăng nói cuội” Nhưng ma pháp của hắn dễ dàng bị quỷ vương đánh tan.

Quỷ vương phất tay một phát, thân thể Vi Nhã liền trở nên lạnh toát.

“Nhã Nhi!” Mọi người hốt hoảng.

Quỷ vương vẫn ung dung thưởng thức rượu: “Dù sao cũng nên giúp nha đầu đó một tay” Nói xong ông ta dùng phép trói Dạ Huyền lại, quan sát hắn tỉ mỉ, ngờ vực mà nói “Chỉ là một mảnh linh hồn, sao đáng để nha đầu đó mạo hiểm như vậy?”

Dạ Huyền nghi ngờ: “Ý ngươi là gì?”

“Ngươi từ từ sẽ biết” Nói rồi ông bóp nát xương cổ hắn. Ma quân lừng lẫy một thời đã ra đi như vậy.

Mọi việc xảy ra nhanh tới nỗi không ai kịp suy nghĩ.

Hồi Quyết tướng quân giận dữ mà xông lên sống mái với Quỷ vương, nhưng Quỷ vương chỉ cần một tay cũng có thể đánh bại ông. Với sức mạnh này, đối với Quỷ vương, thống nhất tam giới là chỉ là chuyện thời gian.

Nhiệm vụ lần này cũng hoàn thành, ông ta cũng không ở lại thế giới này làm gì cho phí thời gian.

- ------------------------------

Ma quân cùng ma hậu tương lai bị Quỷ vương giết chết, ma giới liền trở nên lép vế hơn, nhanh chóng tổ chức thi đấu để tìm ra ma quân mới. Hồi Quyết tướng quân cũng không còn được hào sảng phong độ như xưa, ngày ngày làm bạn với cây cỏ, cũng trầm tính đi nhiều. Ông chịu khá nhiều điều tiếng về cái chết của ma quân Dạ Huyền. Vu y cũng bỏ ma cung mà đi phiêu bạt tứ phương.

Còn ở tu tiên giới, sau khi nghe Dạ Huyền và Vi Nhã chết trước hôn lễ, Tử Quân hơi chấn động. Hắn nhớ ngày đầu hắn gặp Đạo Hoan, cả người cô đầy bụi bẩn, quần áo thì rách rưới, tóc tai bù xù, đôi tay run rẩy cầm một cái bát sứt. Rổi cô dần dần đánh bại các thí sinh tới Đạo Linh Sơn để trở thành môn đồ ở đây, những lần cô cầm sách chạy tới hỏi “Sư phụ, sư phụ”. Rồi cô bước vào thời kỳ phản nghịch, bị tẩu hỏa nhập ma, giúp đỡ hắn trốn khỏi ma cung, dùng tính mạng mình để chấm dứt cuộc chiến. Ba vị sư huynh khóc thương cho cô, quà cưới bọn họ cũng làm xong rồi. Tuy bọn họ không thích tên ma quân ác độc đó, nhưng cô thích, bọn họ cũng chiều cô.

Duy chỉ có một người khi nghe tin này là vui thầm trong lòng. Tử Linh San bây giờ điên điên dại dại. Nàng từ một kỳ tài tu luyện, bỗng chốc rơi xuống thành phế vật, tất cả là tại Đạo Hoan. Nếu không có nàng ta, nàng đã thành công có được sự yêu quý của sư phụ cùng mọi người ở Đạo Linh Sơn. Giờ Đạo Hoan chết rồi, không gì có thể ngăn cản nàng được nữa.

- --------------------------------------------

Vi Nhã trở lại không gian hệ thống, cô vội vã chạy đi tìm bảo bối.

May mà hắn không sao cả.

“Nhiệm vụ của cô bây giờ sẽ tăng độ khó. Từ nay tôi sẽ thay cái hệ thống rách nát kia giao nhiệm vụ cho tôi. Sẽ không có cảm nhận hồn phách, không có cốt truyện, cũng không có đạo cụ. Cái duy nhất cô có, chính là ký ức của nguyên chủ” Quỷ vương đứng đằng sau cô.

Tất cả phải tự lực cánh sinh. Đúng là một bài kiểm tra lớn.

Vi Nhã ngồi ghé trên giường bệnh: “Người có bản lĩnh này, chỉ có ba tôi mà thôi”

Quỷ vương cười phá lên: “Đường đại tiểu thư, đúng là thông minh, một chút đã đoán được”.

“Được rồi, nói tôi biết ông là ai?”

“Đạit iểu thư, lão gia muốn cô phải tự mình tìm hiểu, tôi sẽ không cung cấp bất kỳ đầu mối nào cho cô ngoài nhiệm vụ” Người thừa kế Đường gia, phải cơ trí hơn người.

Lại là tự tìm hiểu.

“Được thôi” Vi Nhã đáp ứng.

Sảng khoái vậy à?

“Cô không sợ tôi giở trò trong lúc cô làm nhiệm vụ ư?”

Đáng lẽ phải đặt điều kiện hay cái gì chứ?

“Ông nên nhớ cho kỹ, Đường Vi Nhã này hoặc là có được toàn bộ, hoặc là phá hủy triệt để. Được rồi, ông ra ngoài đi” Cô còn muốn ở riêng với bảo bối.

Quỷ vương liền lặng lẽ lui ra, trả lại không gian riêng cho hai người.

Vi Nhã bấm bấm khớp tay hắn, rồi lại nắn nắn, xoay xoay, rồi tới chân, khắp cả người. Lâu ngày không vận động sẽ khiến khớp bị cứng, không dễ chịu chút nào.

Bởi động tác của cô khiến quần áo hắn trở nên hơi xộc xệch, khiến hắn trông thật quyến rũ. Vi Nhã liền ngắm nhìn dọc từ đôi mắt, sống mũi, xuống xương quai xanh, nuốt nước bọt ực một cái.

Không biết xung quanh đây có camera nào không nhỉ?

Vi Nhã cảm thấy mình ngày càng đồi bại.

Cô liền ghé tai người nam nhân thầm thì. Hắn như cảm nhận được, điện tâm đồ dao động mạnh hơn. Cô hôn lên môi hắn rồi bước ra ngoài.

“Bắt đầu đi!”

[Bắt đầu truyền tống…]

- ----------------------------------------

Hura, độ hot đã đạt hơn 100k rồi. Yeah!

Cảm ơn các bạn thời gian vừa rồi đã ủng hộ truyện của mình nhé. Mong rằng các bạn có thể tiếp tục ủng hộ những chương truyện tiếp theo của mình.

Càng sau độ khó của nhiệm vụ càng tăng đó nha.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play