《 Bị Hiến Tế Sau Khi Thuần Phục Ma Long- Calanthaha》
Yuli bị máu tanh bắn tung tóe lên khắp mặt.
Cô tỉnh táo lại.
Quả nhiên vẫn là đại ma vương mà cô quen thuộc kia: “Ta muốn giết ngươi thì liền giết mà ngươi còn muốn chọn ngày hay sao”.
Mà những cô gái khác vừa rồi còn hùng hổ muốn giết Yuli, thì tất cả ngay giờ phút này đều hoảng sợ co rúm người lại ở trong góc, đến thở cũng không dám thở.
…… Đây đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra vậy?
Theo truyền thuyết lưu truyền hàng trăm năm, năm đó thần Quang Minh trấn áp ma long, mặc dù không có hoàn toàn tiêu diệt nó, nhưng vẫn phong ấn nó ở một nơi sâu nhất trong Thần Điện Hắc Ám, không thể nào dễ dàng thoát khỏi được.
Tuy rằng trên đường đi đến đây các cô rất sợ hãi, nhưng sợ ở đây không phải là ma long bị phong ấn, mà là sợ Giáo hoàng Hắc Ám một tay che trời ở Katassis mượn lực uy hiếp của ma long.
Thế nhưng bây giờ ——
Ma long còn đáng sợ hơn Giáo hoàng đến mấy nghìn lần, dĩ nhiên là tỉnh táo hết lại.
Ánh vàng hoàng hôn của chiều tà phủ lên lớp vảy đen kịt của ma long, tỏa ra ánh sáng kỳ lạ.
Giấc ngủ dài khiến cho động tác của nó có chút chậm chạp, nhưng cảm giác áp bách từ thân hình khổng lồ của nó mang lại vẫn khiến cho người ta cơ hồ không thở nổi.
“Nếu như không muốn ngay lập tức đi gặp thần Quang Minh của các ngươi, thì từ bây giờ trở đi, không nên phát ra bất kỳ một âm thanh nào.”
Các cô gái run rẩy như trấu, tuy rằng các cô không biết mình ồn ào ở đâu, nhưng vẫn sợ đến mức cố gắng đè nén xúc động muốn hét chói tai lại.
Vốn tưởng rằng như vậy là có thể trấn an được cơn giận của ma long, nhưng cho dù là như vậy, thì quanh thân ma long vẫn nồng đậm sát ý, con ngươi vàng kim như ngọn lửa bùng cháy mãnh liệt, giống như bị thứ gì đó chọc giận.
Một nhóm cô gái yên tĩnh như gà con bị dọa sợ đến mức răng đánh lập cập, tuyệt vọng ở trong lòng liều mạng cầu xin thần linh phù hộ bọn họ.
Nhưng các cô lại không biết rằng, lúc này ở trong tai các cô thì tĩnh lặng đến ngay cả không khí trong thần điện cũng ngưng đọng, mà ở trong tai của ma long thì lại không có chuyện như vậy.
Ồn ào.
Quá ồn ào.
Tràn ngập những tiếng kêu gào tuyệt vọng cùng với những cầu nguyện thê lương.
Không chỉ có tiếng lòng của hàng chục cô gái ở nơi này, mà còn có tiếng của vô số người đến từ các quốc gia xa xôi khác hết cầu nguyện lần này đến lần khác trong các thần điện, thị trấn và các vùng nông thôn, bọn họ cầu xin sự thương xót từ các vị thần.
Đúng vậy, nó có thể nghe thấy tiếng của tất cả các tín đồ đang cầu nguyện với các vị thần.
Tất cả bọn họ, bao gồm cả những tín đồ của thần Quang Minh.
Ngay cả khi nó ép buộc chính mình ngủ say quanh năm, cũng không có cách nào hoàn toàn thoát khỏi những âm thanh làm cho nó đau muốn nứt toạc đầu này ra.
Có thể tưởng tượng ra được, một mình nó suốt hàng trăm năm qua đều bị loại âm thanh này quấy nhiễu, đương nhiên tính tình sẽ không tốt lên nổi.
…… Lũ ngu ngốc.
…… Phiền chết đi được.
…… Tất cả đều biến mất hết cho ta.
Ánh mắt đầy sát khí của ma long liếc nhìn một vòng qua các cô gái, tập trung nhìn vào từng người một.
“Ngươi —”
“Ngươi là người lớn giọng nhất ở nơi này, không nghe hiểu lời ta nói hay sao?”
Con rồng đen thuần mở to đôi cánh khổng lồ của nó ra, chỉ nhẹ nhàng vung lên một chút, gió lớn liền nổi lên đem các cô gái ở trong thần điện thổi bay loạn hết hồn vía.
Chờ Yuli miễn cưỡng mở mắt ra, một nhóm cô gái vừa rồi còn ở bên cạnh tất cả đã bay tản ra xa, chỉ còn lại một kẻ xui xẻo bị ma long gọi tên, đang bị móng vuốt của ma long đè trên mặt đất, hoảng sợ giãy sụa.
Chính là cô gái vừa rồi đứng ra nói đỡ cho cô.
“...... Ôi hức …… Cứu, cứu với ……”
Cô ấy giãy dụa kịch liệt nhưng không người nào dám đáp lại tiếng cầu cứu của cô.
Những cô dâu còn lại đều sợ hãi bước lùi về sau, lo lắng rằng sẽ là người tiếp theo.
Tất cả mọi người đều ý thức được —
Một giây trước khi cái chết ập đến.
Sẽ không có vị thần nào có thể cứu sống được bọn họ.
Mà trước mặt đây, tên tuổi của đại ma vương là kẻ thống trị tất cả con người các cô, lại đang rũ mắt nhìn xuống cô gái thống khổ giãy dụa dưới móng vuốt rồng của nó, bình tĩnh nói một câu:
“Ồ? Muốn đem linh hồn hiến tế cho thần Quang Minh, để đổi lấy một lần quay trở lại của hắn với thế giới này hay sao?”
“Đừng có nằm mơ nữa, thần Quang Minh không phải cái gì rách nát cũng đều nhận lấy.”
Hức hức hu hu đứa trẻ xui xẻo không nói được kia trợn tròn mắt lên, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc vì bị nói ra được nỗi lòng của mình.
“Huống chi……” Trong cổ họng ma long đen kịt phát ra tiếng cười nặng nề: “Thần Quang Minh đã không còn tồn tại, cho dù có dâng hiến toàn bộ linh hồn của lục địa, thì các ngươi cũng không có cách nào gọi hắn quay trở về được.”
Giọng điệu của nó rất hời hợt, dường như thứ nó giết chết không phải vị thần linh chí cao vô thượng, mà chỉ là con kiến không đáng để nhắc đến.
Tất cả mọi người có mặt ở đây vào lúc này đều lạnh đến thấu tim.
Nhưng cô gái tóc đỏ vừa rồi đã nói rõ ràng rằng, chỉ cần các cô niệm bài thánh ca thất lạc, hơn nữa nếu tín ngưỡng đủ mạnh, thì theo lý thuyết các vị thần sẽ biết được tình cảnh của các cô.
“À, bài thánh ca kia sao?”
Ma long có thể nghe thấy tiếng cầu nguyện của các cô, thong dong tự nhiên nói cho các cô nghe.
“Các ngươi thế nhưng thật sự cho rằng chỉ cần niệm hai ba câu, là có thể ngưng tụ được năng lực thần giao cách cảm với thần linh hay sao?”
“Đã qua trăm năm rồi, mà con người vẫn không có tiến bộ ……”
Nó không đầu không đuôi cảm thán một câu như vậy, nhưng không có ý định giải thích cặn kẽ.
Nó nhìn về phía cô gái đang giãy dụa trên mặt đất, chậm rãi thu lại móng vuốt, quyết định cho người dưới móng vuốt một nhát thống khoái.
“Dừng tay lại —!”
Thiếu nữ nãy giờ không nói câu nào trên cột thần điện chợt cắt ngang động tác của nó.
Các cô gái vốn đã khiếp sợ nghìn lần rồi, lại càng thêm kinh sợ nhìn về phía Yuli.
Yuli bị mọi người dùng ánh mắt chết chóc nhìn qua đây, răng đánh vào nhau lập cập, cô cố gắng hết sức để vượt qua sự sợ hãi và nói với ma long:
“Buông cô gái kia ra, nếu ngươi muốn giết người, thì cứ giết ta là được rồi!”
…… Cô ta có bị điên không vậy?
Hầu như tất cả mọi người ở đây đều có cùng một suy nghĩ như vậy.
Yuli chắc chắn rằng mình không hề điên.
Cô chỉ cho mình một lý do chính đáng để chết mà thôi.
—— Còn có cách nào hợp lý hơn ngoài giả vờ thành kẻ ngốc bạch ngọt* hay sao?
(kẻ ngốc bạch ngọt*: người sống hy sinh vì người khác)
Tuy nhiên Yuli đã nhắm mắt chờ đợi một hồi lâu, hơn mười giây đồng hồ trôi qua sau đó, lại không thấy được phản ứng của ma long.
Yuli cô đây còn tưởng rằng là do ma long bị lãng tai, không có nghe rõ những lời phát ngôn xằng bậy của cô vừa mới nói.
Yuli cắn răng một cái, bất chấp tất cả, học theo cô gái tóc đỏ vừa rồi hét to:
“Ngươi có trừng ta thì ta cũng không sợ! Buông bạn ta ra! Chúng ta là những tín đồ của thần Quang Minh vĩ đại! Chờ đến khi thần Quang Minh biết được ngươi dám đối xử với tín đồ của ngài như vậy, ngài ấy sẽ không buông tha cho ngươi đâu, thứ súc sinh!”
Ha!
Được rồi đi!
Nhiêu đây đủ để tức giận rồi đi!
Nhóm các cô gái phía bên kia cũng sắp bị dọa cho sợ ngất đến nơi nha!!
Nhưng ma long đang chăm chú nhìn Yuli lại không hề có dấu hiệu tức giận.
Thậm chí, trong bầu không khí bị đè nén khiến cho người ta hít thở không thông của thần điện này, trong cổ họng nó lại đột nhiên phát ra một tiếng cười trầm thấp mà lại kỳ dị.
Yulia: ?
Nó coi thường ai đấy?
Ma long buông cô gái ở dưới móng vuốt ra, đôi cánh rồng giương lên, quét cô sang một góc.
Yuli còn chưa kịp lấy lại tinh thần, đã thấy tầm nhìn phía trước bỗng nhiên tối sầm lại, đôi cánh rồng khổng lồ của ma long bao bọc lấy cô ở bên trong đó.
Trong tầm mắt chỉ còn lại đôi con ngươi phản xạ chút ánh sáng.
Là màu vàng kim rực cháy nóng bỏng như dòng dung nham.
“Ngươi nói dối.”
Trong không gian hẹp hòi được bao phủ bởi đôi cánh rồng, giọng điệu của ma long bình thản, nhưng âm cuối lại mang theo một chủ vui mừng khó có thể nắm bắt được.
“Ngươi căn bản, không tin vào bất kỳ vị thần nào cả.”
Ma long vươn ra một móng vuốt sắc bén, chậm rãi đến gần vùng ngực phập phồng của cô.
Trong khoảnh khắc nó chạm vào cô, tất cả những âm thanh không ngừng ồn ào ở bên tai ma long đều biến mất hết.
Nó giật mình ngạc nhiên.
Cả thế giới, đã yên tĩnh lại.
(Bắt đầu từ đây ma long mình sẽ xưng hô là anh ta để làm rõ nhân vật, trước đó gọi ma long là nó nhằm chỉ động vật loài rồng cổ xưa, đứng dưới góc nhìn của các nhân vật khác khi thấy ma long là con rồng.)
Đã hơn mấy trăm năm rồi Kaus chưa lĩnh hội được thanh tịnh bên tai là cảm giác như thế nào.
Kể từ khi kết thúc thời đại hỗn chiến của các vị thần, sức mạnh của anh bắt đầu dần mất kiểm soát, những lời cầu nguyện của các tín đồ giống như một lời nguyền, hành hạ anh cả ngày lẫn đêm.
Trước đây anh chưa bao giờ nghĩ đến, chỉ là một chút âm thanh mỏng manh của con người yếu đuối, nhưng hội tụ lại có thể đem anh tra tấn đến tình trạng như vậy.
Theo thời gian dài trôi qua, anh không còn cuồng vọng tàn sát toàn bộ con người trên lục địa để đạt được hòa bình vĩnh hằng nữa, mà là tạm thời ngủ đông trong thần điện đợi chờ thời cơ chín muồi cường đại quay trở về.
Ngay cả lâm vào giấc ngủ sâu cũng không thể ngăn cản hoàn toàn âm thanh ở bên tai.
Tuy nhiên anh cũng đã từ từ quen dần với sự tồn tại của âm thanh này, thậm chí ngay cả những Giáo hoàng ngu muội kia làm những điều vô ích đem cô dâu đến thần điện, anh cũng mắt nhắm mắt mở không để ý đến.
Thế nhưng ——
Tại sao âm thanh lại biến mất?
Kaus vươn móng vuốt rồng của mình ra, dễ dàng xé đứt xích sắt trói buộc người thiếu nữ tóc vàng.
Sau đó đem cô ấy đặt ở trong lòng bàn tay của mình cẩn thận tỉ mỉ quan sát.
“......Ta không có nói dối.”
Giọng nói của thiếu nữ run rẩy.
Nhìn ánh mắt như thể cuối cùng cũng biết sợ hãi, nhưng miệng của cô ấy thì như muốn lao vào chỗ chết, vẫn luôn nói những câu không biết sống chết.
“...... Ta nói cho ngươi biết, nếu không phải do ta lỡ tay đập vỡ bức tượng thần Quang Minh, thì ta đã là …… Thánh nữ Quang Minh duy nhất trong Thần Điện Quang Minh rồi đấy …… Sợ, sợ chưa hả!”
Sao còn không tức giận đi hả! Còn không mau giết cô đi chứ!
Yuli đã gần như muốn sụp đổ vì bị anh ta nhìn.
Điều đáng sợ nhất không phải là cái chết, mà là một giây trước khi chết.
Nhưng một giây này, đã bị con rồng này kéo dài thành năm phút rồi!!!
“Ồ?” Ma long không rõ ý tứ phát ra một tiếng: “Đập vỡ bức tượng thần Quang Minh sao? Rất tốt.”
Yuli: ? Trọng điểm của ngươi có phải là hơi kỳ lạ một chút hay không??
Lúc này đứa trẻ xui xẻo bị ném ra xa cuối cùng cũng đứng dậy được, chắc cô cảm thấy rằng Yuli vì cứu mình mà có thể bị ma long bắt được, vì vậy hốc mắt đỏ bừng hướng về phía ma long hét to:
“Mặc kệ cô ấy đi!! Buông cô ấy xuống!!!”
…… Ồ.
Đứa trẻ xui xẻo này còn rất thích nói đến nghĩa khí.
Nhưng mà không cần thiết, cô sắp được về nhà rồi, hôm nay nhất định phải chết.
Tuy nhiên không đợi cô tiếp tục bất tài giận dữ mở miệng ra ở vòng thứ hai, thì chỉ thấy đứa trẻ xui xẻo kia bị tráng kéo bộ tóc giả ở trên đầu xuống, dùng sức hướng về ma long mà ném tới, nhằm mục đích hấp dẫn lực chú ý của ma long.
“Buông cô ấy ra! Nếu như ngươi muốn giết người thì giết ta là được rồi!!”
Yuli: ????
Lúc người nọ đội tóc giả, nét mặt nhu hòa, âm thanh trung tính, Yuli cũng không quá để ý đến.
Ngay lúc này một mái tóc ngắn màu nâu mềm mại lộ ra, hơn nữa hầu kết cũng dễ nhận ra chung với bộ ngực phẳng lì, thì cô mới phản ứng lại.
Không phải chứ?
Cô dâu các người này đó cũng quá là mềm mại như nước đi?
…… Các đại lão trong trang phục phụ nữ cũng được hay sao????
Giotto hoàn toàn không biết rằng trong lòng Yuli lúc này đang chửi rủa cái gì.
Anh chỉ cảm thấy rằng, Yuli người này, cực kỳ trượng nghĩa.
Chỉ là bởi vì lúc trước anh đứng ra bảo vệ cho cô vài câu nói, nhưng cô là một người con gái, lại cư nhiên có thể dũng cảm đứng ra bảo vệ anh như vậy.
Mà anh xuất thân từ gia tộc kỵ sĩ, lại rụt rè trốn ở phía sau một người thiếu nữ.
Mặc dù anh trời sinh yếu đuối, nhưng điều này quả thực làm cho anh không khỏi xấu hổ.
Vì vậy chàng thiếu niên bị bắt nạt ở nhà như chiếc bánh bao, lúc này bỗng nhiên bộc phát ra dũng khí chưa từng có.
Anh quyết không để mắt mình nhìn thấy được cảnh Yuli chết thảm trong tay của ma long!
Nhưng mà ma long chỉ nhàn nhạt nhìn lướt qua anh ta một cái.
“Ai nói ta muốn giết cô ấy?”
Giotto người sắp đi chết một cách anh dũng như bị đóng băng lại.
“Hơn nữa, chuyện cô ấy có thể làm được, thì ngươi lại không làm được.”
“Ta muốn cô ấy ngủ với ta, ngươi nghĩ ngươi có làm được hay không?”
Yuli và Giotto: …… Hả?
Những cô gái khác còn lại đứng ngoài quan sát bị sốc đến nổi muốn rớt cả mắt của họ xuống đất.
Các cô gái nhìn thân hình khổng lồ của ma long, rồi lại nhìn thân thể gầy yếu của Yuli một chút.
À……
Cái này……
Cô ấy trông có vẻ…… Cũng không ổn lắm thì phải?
《 Bị Hiến Tế Sau Khi Thuần Phục Ma Long- Calanthaha》
Team dịch said: Mong mọi người ủng hộ team dịch nha nha, mọi người thấy hay hãy tim nhiệt tình ạ, bên team mình có page The Calantha mọi người có gì thắc mắc thì liên hệ, muốn đào bộ nào thì liên hệ thẳng với page hoặc cmt dưới bình luận nhé, còn thấy truyện hay xin cmt đánh giá 5 sao thiệt nhiều, tim nhiều nhen, cảm ơn lòng tốt của các thiên thần cuti.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT