Người ban nãy Tần Phong gọi điện là Phí Hằng, Phí Hằng nói búng một cái là ra không hề ngoa chút nào.
Tần Phong vừa quay lại phòng mail về người kia đã được gửi đến, anh nhìn qua thông tin kia liền thấy nữ sinh đó có chút quen mắt nhưng hiện tại lại không thể nhớ ra mình đã gặp trong trường hợp nào.
Hướng Thư Nhã học sinh ban 3, con gái của một xí nghiệp tầm trung. Hướng Thư Nhã vốn là học sinh ba tốt trong mắt thầy cô hơn nữa lại rất có tiếng nói trong đám học sinh hơn nữa cô ta còn là người của ban phát thanh nên hầu như cả trường đều biết đến.
Tần Phong cũng biết đến cái tên này, bạn gái cũ của anh vốn là trưởng ban phát thanh đôi khi anh sẽ nghe được người đó nói về thành viên trong ban thế nào, người kia làm cô ta khó chịu ra làm sao.
Harry Potter fanficPhí Hằng gửi kèm theo một chiếc mail riêng.
Phí Hằng: Lần sau có nhờ thì nên nhờ cái gì khó một chút để anh mày tiêu khiển.
Tần Phong không thèm rep chỉ trực tiếp tắt điện thoại rồi bỏ vào túi quần,thấy Tần Phong đi vào hai người bên trong đều quay lại nhìn anh. Mạnh Như không hỏi anh đi đâu chỉ quay lại hỏi Trang Phóng Cầm hiện tại mình đến văn phòng thi lại được chưa?
Trang Phóng Cầm dẫn hai người ra khỏi phòng đến văn phòng, khi đi qua Tần Phong cô dùng ánh mắt như muốn nói “Sao giờ này em vẫn còn ở đây?”
Tần Phong làm ngơ, một mực đi theo sau Mạnh Như.
Trang Phóng Cầm cũng không tiện nói nhiều, dù sao đến lúc đó Tần Phong chỉ cần không làm loạn thì sao cũng được.
Trong văn phòng,
Các giáo viên đều nhìn “ông trời con” đang theo sau Mạnh Như và Trang Phóng Cầm, trong lòng vài người đều có một chút phỏng đoán nhỏ nhưng ai cũng không nói ra.
Thiếu gia nhà họ Tần có vẻ thích vị tiểu thư danh tiếng xấu của nhà họ Mạnh kia thì phải.
Hướng Thư Nhã không có trong văn phòng, cô ta ngồi ở phòng kế bên quan sát camera quá trình làm bài của Mạnh Như.
Nhìn thấy Tần Phong đi theo sau Mạnh Như ánh mắt cô ta không che dấu được sự ganh tị:
Người như vậy mà cũng được Tần Phong để mắt đến, rất nhanh Tần Phong sẽ chán ghét cô ta thôi.
Tần Phong nhìn qua một lượt các giáo viên đang ngồi, trên bàn đề thi và giấy thi lại cũng đã chuẩn bị tốt, lúc nãy anh không nói gì với Trang Phóng Cầm nhưng hiện tại anh cất giọng lành lạnh nhìn vào ban giám hiệu đang ngồi yên vị ở đó.
“Tại sao lại phải thi lại?”
Hiệu trưởng cũng có trong phòng này ông không ngờ được chuyện này sẽ có dính líu đến Tần Phong, khi Tần Phong đi vào cùng Mạnh Như ông đã thầm cảm thấy không ổn, ông cất giọng ôn tồn với thiếu niên.
“Bạn học Tần chuyện này các thầy cô cũng không còn cách nào. Chúng ta không có chứng cứ chứng minh em ấy gian lận, nhưng cũng không có bằng chứng chứng minh em ấy trong sạch nên chỉ đành ủy khuất bạn học này làm lại đề thi một lần nữa.”
“Vậy giáo viên trông phòng thi lúc đó thì sao?”
“Chuyện này…” Giám thị phòng thi là Cảnh Thừa, Cảnh Thừa đã nói rằng Mạnh Như không hề gian lận hơn nữa còn cầm cả tờ giấy nháp Mạnh Như bỏ để làm bằng chứng.
Nhưng các học sinh đã xôn xao về chuyện này nếu không cho Mạnh Như đích thân ra trận dẹp bỏ thì tiếng xấu này không chỉ Mạnh Như mà cả nhà trường đều phải gánh.
Ông cũng đâu còn cách nào khác.
Mạnh Như thấy thái độ Tần Phong càng lúc càng không tốt quay lại nói với anh:“Cậu ra ngoài đợi tôi, tôi sẽ xong nhanh thôi.”
Tần Phong:“Nhưng…”
Mạnh Như lắc đầu:“Không nhưng gì cả, cậu không tin tôi sao?”
Tần Phong tin chứ, anh tin Mạnh Như không gian lận nhưng anh cũng sợ Mạnh Như nếu không làm bài được như lần trước thì sao? Ai mà cam đoan rằng lần nào cũng sẽ thi tốt chứ?
Cuối cùng dưới ánh mắt thuyết phục của Mạnh Như, Tần Phong tuy không muốn vẫn phải ra ngoài cùng Trang Phóng Cầm.
Trang Phóng Cầm bất đắc dĩ nhíu mày thở dài:" Cô biết việc này khiến em cảm thấy bất công với Mạnh Như nhưng cũng giống như hiệu trưởng đã nói chúng ta không có chứng cứ chứng minh em ấy gian lận, đồng thời cũng không có bằng chứng chứng minh em ấy trong sạch vậy nên em đừng nghĩ đến chuyện dùng vài lời nói sẽ khiến hiệu trưởng dừng chuyện này lại được."
“Em tin Mạnh Như cô cũng tin Mạnh Như nhưng nếu em ấy không thể chứng minh được bản thân đã nỗ lực để đạt được thành tích này thì em ấy sẽ trở thành mục tiêu công kích cho tất cả mọi người.”
Trang Phóng Cầm ngừng lại nhìn gương mặt thâm trầm của Tần Phong muốn khuyên anh trở về lớp nhưng lời đến bên đầu môi lại nuốt xuống.
Thôi thì cứ đợi đi.
Tần Phong này là đứa cứng đầu cứng cổ cô đã không còn lạ gì.
Hai người cùng nhau đứng ở bên ngoài chờ đợi kết quả, Tần Phong tựa đầu vào cửa sổ, anh muốn nhìn Mạnh Như thi.
Bóng lưng nhỏ gầy của người con gái bên trong không hề nao núng mà khom đi một chút nào.
Cô bình tĩnh nhìn các thầy cô bộ môn trong phòng thi, Kim Thành có rất nhiều giáo viên bộ môn, giáo viên đã dạy ban 7 đều không có mặt ở đây ngược lại giáo viên dạy ban 1 lại có không ít.
Chuyện điểm thi của Mạnh Như họ thật ra rất không tin tưởng, họ đã từng là giáo viên bộ môn của Mạnh Như nên họ biết rõ thực lực Mạnh Như có bao nhiêu.
“Em muốn hỏi các thầy cô ở đây, nếu em chứng minh được bản thân không gian lận thì học sinh vu cáo em sẽ bị xử phạt ra sao?”
Nghe Mạnh Như nói câu đó Hứa Thư Nhã đang nhàn nhã ở phong bên nhếch môi khinh thường, Mạnh Như có thể chứng minh được sao? Chẳng qua chỉ là một đứa không biết dùng thủ đoạn gì mà leo lên được top trên mà lại nghĩ rằng bản thân thật sự có thực lực.
Đúng là nằm mơ.