Mạnh Như nằm trên giường ký túc xá yên lặng đọc cuốn tiểu thuyết mà bạn học của cô vừa đưa. Cô nhớ đến bạn học kia nói rằng nhân vật nữ phụ của tiểu thuyết này có tên giống cô nên thừa sống thiếu chết nhét bằng được cho cô đem về.

Sau khi đọc hết Mạnh Như sắc mặt đen thui uống ngụm nước: "Mẹ nó, thứ nguyên tác gì đây.''

Tháng 10, trời bắt đầu vào thu mỗi buổi sáng thời tiết đều hơi se se lạnh rất thích hợp cho việc... ngủ nướng.

Mạnh Như mở mắt tỉnh dậy ánh nắng từ cửa sổ chiếu vào mắt cô soi rõ hàng mi cong cong mềm mại. Cô nhìn trần nhà rồi thẫn thờ mất vài giây "Tại sao hôm nay trần ký túc xá lại có vẻ lạ lạ."

"..."

"..."

"..."

Khoan đã, đây đâu phải ký túc xá đây rõ ràng là nhà riêng!.

Mạnh Như bật dậy từ trên giường lớn, lấy tốc độ nhanh nhất xác định vị trí nhà tắm rồi chạy vào soi gương. Hiện lên trước mặt là một cô gái xa lạ.

Mạnh Như:"..." nhất định là mình nằm mơ.

Cô đưa tay lên nhéo mặt mình cô gái trong gương cũng làm động tác đưa tay nhéo mặt giống cô.

Mạnh Như:"...".Đau thật đó.

Cô nhìn "mình" trong gương, cô gái trong gương khoảng tầm 17 18 tuổi da trắng, môi hồng, mắt phượng xinh đẹp bên dưới đuôi mắt phải còn có một nốt ruồi lệ xinh đẹp động lòng. Cô vỗ nhẹ lên mặt tự hỏi: "Đây là mình ư?".

Bỗng nhiên một loạt những ký ức của nguyên thân truyền mãnh liệt vào đầu cô, Mạnh Như cảm giác trước mắt tối sầm cả cơ thể mất phương hướng, cơn đau đầu ập đến khiến cả người cô mất đi sức lực. Cánh tay trắng nõn vịn chặt buồn rửa mặt cả gương mặt cô đỏ bừng vì tiếp nhận lượng thông tin thật lớn không thuộc về mình.

Chốc lát sau cô bò về giường sắp xếp lại những dữ liệu mà cô vừa nhận được. Cô biết rằng mình xuyên vào cuốn sách tối qua vừa đọc. Nguyên chủ cùng tên với cô cha mẹ mất vào năm 16 tuổi để lại cho cô một số tiền khổng lồ tiêu 3 đời không hết. Hiện tại người giám hộ trên giấy tờ của cô là người cô là người cô ruột tên Mạnh Thanh Thanh.

Tuy cô hiện giờ chỉ có một mình nhưng gia đình cô rất được ông bà nội ngoại đau lòng nên khi cô mất cha mẹ hai bên đều dành hết tình thương lên người cô.

Thứ nhà họ Mạnh không thiếu nhất chính là tiền.

Sau khi cha mẹ nguyên chủ mất người làm liền lục đục nghỉ việc. Không ai chịu được tính tình của đại tiểu thư, khi xưa có ông bà chủ nhưng giờ không còn nữa hầu hạ đại tiểu thư tính khí thất thường mặc dù lương cao nhưng ai mà biết sẽ có ngày rước họa vào thân cơ chứ.

Thế nên hiện giờ căn biệt thự rộng lớn chỉ có mình Mạnh Như ở.

Cô không hiểu nổi nhân duyên của nguyên chủ sao lại kém đến nhường này.

Rời phòng, cô nhẹ nhàng bước xuống lầu. Dù sao thì cũng phải kiếm gì đó lót dạ rồi bắt đầu làm quen với cuộc sống mới.

Mạnh Như cảm thán không thôi, trước khi xuyên qua cô vốn là một trẻ mồ côi, cuộc sống ở cô nhi viện khá tốt mọi người đều yêu thương đùm bọc lẫn nhau.

Bây giờ cô không còn ở đó nữa không biết mọi người sẽ lo lắng như thế nào.

Căn biệt thự lớn xa hoa lắm tiền, nếu không phải cô có ký ức của nguyên chủ cô hoài nghi mình sẽ đi lạc.

20 năm cuộc đời trước đó cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ sống trong một căn nhà to lớn và xa hoa bậc này.

Mạnh gia tuy lắm tiền nhưng gốc rễ vẫn thua những người trụ cột ở giới thượng lưu không chỉ một bậc. Tuy rằng những năm nay ăn nên làm ra không ít nhưng so ra vẫn còn kém xa.

Giải quyết qua loa bữa sáng, điện thoại trên bàn rung lên từng nhịp thông báo tin nhắn.

Điện thoại apple đời mới nhất.

Không hổ là con nhà giàu.

Trước kia để thuận tiện liên lạc cô bấm bụng dùng tiền làm thêm tích góp cùng với tiền học bổng cũng chịu khó mua được một chiếc sang tay. Tuy là hàng sang tay nhưng đối với cô giá đó không hề rẻ.

Giàu thật tốt!

Mở điện thoại ra là một chuỗi tin nhắn người gửi là Phí Tiểu Tuyết. Người trong hội chị em của nguyên chủ, cũng là một tiểu thư có tiếng ở thủ đô.

Nếu như cô nhớ không nhầm cô gái này luôn không ngừng kéo cô ra khỏi vũng bùn tình yêu với nam chính.

Nhưng nguyên chủ ấy mà có kéo mười lần vẫn quay lại cả mười.

''Như Như à hôm nay bà vẫn không đi học sao?. Con quỷ này đã nghỉ gần 1 tháng rồi đó, hồ sơ của bà đã bị chuyển đến ban 7 rồi mà bà vẫn còn có tâm trạng ngồi đó thất tình hả.''

''Chỉ là một Bùi Cảnh Thâm từ chối thôi mà bà đã nghỉ học rồi bỏ bạn.''

''Mạnh Tiểu Như bà có còn là con người không hả?''

''Tình nghĩa chị em khuyên giải bấy lâu bà không nghe đúng không.''

''Thôi mà Mạnh Tiểu Như bà đi học đi, tôi kiếm cho bà anh khác ngon ngọt hơn, đàn ông thôi mà không Cảnh Thâm thì sẽ có Cảnh Thần, Cảnh Chậu.''

...

Mạnh Như:"..."

Hay lắm, cô xuyên vào đúng thời điểm nguyên chủ tỏ tình nam chính thất bại sau đó nghỉ học rồi trở nên hắc hóa không từ thủ đoạn.

Mạch truyện chính đã đi đến đây hẳn là nam nữ chính cũng bắt đầu có tình cảm với nhau.

Tuy cô không hài lòng với cách viết của tác giả dành cho nhân vật Mạnh Như nhưng công tâm mà nói tác giả xây dựng nhân vật nam nữ chính khá hoàn hảo.

Chưa nói về gia thế của nam chính có thể hù chết người, chỉ riêng về tính cách ngoại hình và bảng thành tích đã chạy hơn người ta tận tám con phố.

Nữ chính cũng không phải dạng vừa, dùng tài năng, tri thức bằng thực lực lên lên đỉnh nhân sinh sánh vai cùng nam chính.

Mà trên con đường nam nữ chính đến với nhau không thể không kể đến sự góp mặt của một dàn pháo hôi có nam, có nữ.

Từng bước đi lên vả mặt bốp bốp.

Mạnh Như cũng là người góp mặt trên con đường tìm ra tình yêu đích thực của nam nữ chính.

Mạnh Như đã biết được kết cục của bản thân:"..."

Ông trời cho cô xuyên qua là một tiểu thư giàu có, cô đời này chỉ muốn cách xa nam nữ chính làm một cá mặn qua đường.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play